"Đừng đi."
Người đàn ông 2: Haha, cái gì thế này? Ồ, Won Do-ah kết bạn được rồi à? Hahahahaha
Người đàn ông 1: Ôi, buồn cười quá lol
Người phụ nữ 2: Ồ, nhưng anh ấy đẹp trai quá.
Cô gái 3: Thật buồn cười! Này, bạn có muốn tham gia nhóm của chúng tôi không? Hiện tại chúng tôi đang thiếu một thành viên.
"...Không à? Vậy thì tôi từ chối."
Người 1: Cái gì? Này, nhóm chúng tôi ngầu lắm. Haha. Đi chơi với chúng tôi thì có tốt hơn là đi chơi với tên thua cuộc kia không?
"Này. Tôi định xem thử cái này."
Sanghyuk chuyền bóng cho người số 1.
Người đàn ông 1: À... Anh đang làm gì vậy?
Sanghyuk và Man 1 đã chiến đấu quyết liệt với tinh thần không bao giờ bỏ cuộc.
@: Này!!! Sao các cậu lại đánh nhau vậy!!!
Cô giáo đến và can ngăn cuộc đánh nhau, Do-ah nắm lấy cổ tay Lee Sang-hyeok rồi cùng lên sân thượng.
kêu vang
Doah gạt tay Lee Sang-hyeok ra.
- Này, cậu đang làm gì vậy?
"Gì"
- Sao anh lại đánh tôi trong khi anh hoàn toàn có thể bỏ đi?
"...Anh ta cứ gọi cậu là kẻ thất bại. Cậu phải cẩn thận đừng chọc giận anh ta."
- ...Tại sao bạn lại giúp tôi?
"Tôi đã nói với bạn rồi mà."
"Tôi muốn kết bạn."

- ...Kết bạn với tôi thì có ích lợi gì chứ?
"Này~ Có vẻ hay đấy lol"
- Thở dài... Được rồi, vậy thì sao... Chúng ta làm bạn nhé...
"Thật sao?! Tuyệt vời!!!"
- ... cười
Sanghyuk thấy Doah mỉm cười lần đầu tiên và nói như vậy.
"Ồ... trông bạn rất xinh khi cười."
"Đẹp."

- ...Sao anh/chị có thể nói tôi xinh đẹp mà chưa hề nhìn thấy mặt tôi...
"Sao anh không cho tôi thấy mặt? Anh lúc nào cũng đội mũ..."
- ...Lần sau tôi sẽ cho bạn xem.
"Thật sao?? Cảm ơn nhé haha"
- ...Dù bị đánh như vậy mà cậu vẫn cười à?
"Ừ, bạn có vui không?"
- Này... Lại đây, tôi sẽ mời bạn.
Do-ah đưa mặt Lee Sang-hyeok lại gần và nhẹ nhàng chạm vào vết thương.
"À..."
- Ồ, xin lỗi... Có đau lắm không...?
"Haha... một chút?"
- Nó đại khái là như thế này... Môi tôi nứt nẻ hết cả, khuôn mặt điển trai thì đầy vết xước.
"Tôi có đẹp trai không? Haha"

- Ồ, đợi một chút, tôi đã nhầm.
"Kể cho tôi nghe thêm đi haha"
- Nếu bạn không muốn bị đánh, hãy cứ đứng yên và chờ được điều trị.
"Ừm... Tôi hiểu rồi..."
Sau khi quá trình điều trị kết thúc
- Được rồi... Xong rồi.
"Cảm ơn nhé haha"
- ...// Vậy thì đi đi.
"Anh không đi sao?"
- À... tôi có việc cần làm
"Bạn đang làm gì thế?"
- Tôi không thể nói với bạn điều đó.
"Ừm... Được rồi, nếu có việc gì phát sinh, cứ báo cho tôi biết nhé."
- Ừ, tạm biệt.
Sau khi Sanghyuk rời đi
- ....
