Tôi cũng nghĩ vậy, không
Tôi cũng không nghĩ vậy / 04



Tôi cũng không nghĩ vậy / 04


윤정한
"...Hả? Làm gì có căn bệnh như vậy."


윤승관
"...Jun-Hwi đã nói với tôi khi tôi đang ngủ."


윤승관
"Người ta nói có hội chứng đeo mặt nạ cười..."


윤승관
"Nó vẫn luôn ở đó... Tôi không thể nói cho bạn biết vì tôi sợ bạn sẽ bị sốc."


윤승관
"Chính Hong Ji-soo là nguyên nhân khiến tôi mắc chứng 'hội chứng mặt nạ cười'..."


윤승관
"Lý do... là vì chị gái tôi đã ghi lại."


윤승관
"Anh Hong Ji-soo... đã ép buộc chị gái tôi phải thay đổi tính cách thẳng thắn, cộc cằn của mình thành một người cởi mở hơn."


윤정한
"...Đúng vậy...chính xác."


최승철
"Tôi muốn đá thằng khốn đó..."


김민규
"Này... đợi chút"


이석민
"...Không lẽ không còn lý do nào khác sao?"


윤정한
"Ừm... nhưng... hơi khó để tự mình nói ra."


이석민
"Hong Ji-soo có tính cách tươi sáng, còn Jeong-han thì thẳng thắn. Có lẽ Hong Ji-soo không thích điều đó..."


이석민
"Tôi đã ghi âm lại..."

홍지수
(Này, sao cậu thẳng thừng thế? Bọn trẻ hỏi tớ, cậu có đe dọa Jeonghan không? Sao hình như mỗi khi ở bên cậu là cậu ấy lại gượng cười vậy?)

윤정한
(...Điều đó có làm bạn khó chịu lắm không?)

홍지수
(Ôi, tôi mệt quá!)

윤정한
(Bố tôi có tính cách thẳng thắn, nên đó là do di truyền)

홍지수
(Không, haha. Ý bạn là tôi không hiểu người khác nói gì vì tôi mệt à?)

윤정한
(...Tôi hiểu rồi. Cứ đổi thành tính cách tươi sáng là được.)

홍지수
(Tôi rất mong chờ điều đó)

홍지수
(Ngày mai chúng ta hãy cùng trò chuyện và cười đùa nhé. Như vậy sẽ tốt cho cả hai bên.)

윤정한
(....ừ)


이석민
"Sau đó... Jeonghan giả vờ vui vẻ và cuối cùng mắc phải hội chứng đeo mặt nạ cười."

Cốc cốc....

rộng rãi


윤정한
"Đừng đi... Choi Seung-cheol"


윤정한
"Nếu cậu đến gặp anh ta... tớ sẽ không gặp cậu nữa..."


최승철
"...được rồi"

Ôm


최승철
"Lấy làm tiếc"


이석민
Tôi có nên dồn anh vào góc rồi đánh anh không?


홍지수
"..."


홍지수
"Vì tôi mà Jeonghan bị hội chứng đeo mặt nạ cười..."

bãi rác


홍지수
"Tại sao...tại sao chuyện đó lại xảy ra..."

tiếng thịch, tiếng thịch


문준휘
"Tại sao bạn lại làm vậy?"


홍지수
"...Jun-Hwi..."


문준휘
"Vì cậu... cậu...!!!"


문준휘
"Jeonghani hyung... Seungkwan, Soonyoung, Mingyu hyung, Seokmin hyung và Chan hyung đều ở sân chơi, nhưng em đến mà họ không hề hay biết."


문준휘
"Tôi không thể làm được."


문준휘
"Hãy nói cho tôi biết, tại sao anh lại ép buộc anh trai tôi thay đổi tính cách thẳng thắn của mình thành một người cởi mở hơn?"


홍지수
"...tức là..."


문준휘
"Đừng nói gì cả, tôi hiểu rồi."


문준휘
"Anh trai tôi có tính cách vui vẻ còn Jeonghan thì thẳng thắn, nên tôi nghĩ chỉ có anh trai tôi là người bị tổn thương. Vì vậy, tôi đã bảo Jeonghan nên thay đổi tính cách của mình trở nên vui vẻ hơn và hay cười."


문준휘
"Vì anh trai tôi... đã gây áp lực lên tôi..."


문준휘
"Không hiểu sao, mỗi khi Jeonghan ở bên cạnh tôi, ánh mắt cậu ấy đều lạnh lùng, nhưng cậu ấy lại cố gắng giữ im lặng."


문준휘
"Thật đấy... đừng sống như thế, anh ơi."

Vào một đêm khi mọi người đều ra ngoài...


문준휘
Chào Wonwoo


전원우
(📞...Anh Jeonghan...anh có sao không?)


문준휘
Làm sao bạn biết điều đó?


전원우
(📞Bạn đã nói với tôi...? Với tôi....)


전원우
(📞Tôi đến trường nơi anh Jeonghan học, và anh Jeonghan đang khóc còn anh Seungcheol thì đang ôm anh ấy)


문준휘
......


전원우
(📞Tôi đã biết anh Jeonghan mắc chứng "hội chứng mặt nạ cười" rồi...)


윤정한
(...Wonwoo? Sao cậu lại ở đây?)


전원우
(📞...Jun-Hwi bảo với tôi là anh ấy học ở đây...)


윤정한
(...Wonwoo, tôi...bị viêm dạ dày do căng thẳng...)


전원우
(Tôi cũng đã nói với bạn điều đó rồi)


문준휘
Wonwoo, tớ cúp máy đây. Tớ cần nói chuyện với Hong Jisoo, cậu ở lại với Jeonghan nhé.


전원우
(📞uh)


윤정한
"...haha, cậu đã kể hết cho tớ rồi."


전원우
"Tôi vẫn không thể tin được anh trai mình lại là bạn gái của Hong Ji-soo..."


윤정한
"Haha, thật sao?"


윤정한
"Hừ... Đi đi," Seung-kwan nắm lấy cổ tay anh ta.


윤승관
"...Thực ra thì tôi nên làm gì đây?"


최승철
"Vừa nãy có phải là Jun-hwi không?"


윤정한
"Ừm... chắc là anh ấy đang ở cùng Hong Ji-soo."


윤정한
"Nhưng chúng ta phải vào trong..."


권순영
"Không, chúng tôi là giáo viên, nên hãy nghe lời chúng tôi."


윤승관
"Em cần nghỉ ngơi, em gái ạ."


전원우
"Seungcheol hyung, Jeonghan hyung, hãy chăm sóc em thật tốt nhé. Em cần hai người ở bên cạnh."


최승철
"Đúng vậy"


윤정한
"...Viêm dạ dày do căng thẳng thần kinh... Nguyên nhân là do hội chứng "mặt nạ cười" của Hong Ji-soo."


윤정한
"Tôi không nỡ chia tay bạn."


윤정한
"Vì giữa chúng ta có một mối liên kết."


이석민
"Em là một thiên thần... Cheonsa Yoon, từ nay trở đi, biệt danh của em là Cheonsa Yoon."


윤정한
"Haha, Angel Yoon dễ thương thật."


김민규
"Tình hình của bạn sẽ còn tệ hơn nữa."


김민규
"Sao bạn lại tốt bụng thế?"


윤정한
"Mẹ tôi cũng giống tôi y như đúc haha"

Thump

Seokmin đã dùng khuỷu tay đánh vào Mingyupal.


이석민
"Bạn đang làm gì thế...."


김민규
"...Ồ, xin lỗi..."


윤정한
"Ồ, sau Hong Ji-soo, đây là người đầu tiên khiến tôi gặp khó khăn."


윤정한
"Thật tuyệt vời..."


이석민
"Jeonghan sẽ càng căng thẳng hơn..."


이석민
"Cậu có suy nghĩ gì không vậy? Tôi đã bảo cậu đừng có nói về tính cách của mình trước mặt Jeonghan rồi mà."


윤정한
"Thôi nào. Chúng ta đi đâu vậy? Tớ sẽ ở trong lớp học về cái túi."


윤승관
"Em sẽ mang nó đến, chị."


윤정한
"Seungkwan...cảm ơn cậu."

Seungkwan vào trường để lấy cặp sách của Jeonghan.


최승철
"Em yêu, em đã trải qua thời gian khó khăn."


윤정한
"Hả? Hả, tại sao?"


최승철
"Tôi nghĩ anh đã nuôi dạy Seungkwan rất tốt."


최승철
"Giỏi lắm haha"

Tiếng trống dồn dập


문준휘
"Hả? Sao cái quan tài lại xuất hiện?"


윤승관
"Em đi đây, chị gái."

Hãy xem nhanh mục lục


윤승관
"Anh ơi, xuống từ từ thôi."

Jeonghan đeo túi trên vai phải.


문준휘
"Haha, không, chúng ta cùng xuống nhé."


문준휘
"Anh ơi, dù anh có nhìn vào mắt Jeonghan cũng đừng nói chuyện với cậu ấy. Thậm chí đừng chào hỏi."


문준휘
"Vì anh Jeonghan mà em bị 'hội chứng mặt nạ cười' đấy."


윤정한
"...Tôi nghe bạn nói rằng bạn đã làm việc rất chăm chỉ haha..."

Tôi cố gắng hết sức để kìm nén nước mắt.

Ngẩng đầu lên


최승철
"Con cứ khóc nếu con muốn. Sẽ không ai nói gì với con nếu con khóc đâu."

Với hai tay dang rộng


최승철
"Ôm tôi đi"

Warak


윤정한
"...Cảm ơn Choi Seungcheol vì đã thích em vào một ngày như thế này...vì đã mua em và trở thành bạn trai của em."


최승철
"Tôi càng biết ơn hơn khi em là bạn gái của tôi."


이석민
"Haha, vì Jeonghan đang khóc... nên mình cũng khóc theo."

Hãy lau nước mắt bằng tay áo của bạn.


김민규
"Seokmin của chúng ta có phải là quá đa cảm không?"


이석민
"Không... Khi nghĩ đến những đau khổ mà Jeonghan phải chịu đựng, nước mắt tôi lại trào ra..."


이석민
"Tôi cũng có một em trai, tên là Jihoon."


이석민
"Vậy nên, bạn biết việc đó khó khăn như thế nào rồi đấy."


김민규
"Ôm tôi nhé?"

Với hai tay dang rộng


이석민
"Được rồi.."

Ôm


김민규
"Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn cứ tiếp tục khóc?"

tiếng thịch, tiếng thịch


윤승관
"Sao em lại khóc vậy, em gái? Ai làm em khóc vậy?"

Mở to mắt ra


이찬
"H-Kwan đang rất mong chờ gặp Jeong-Han. Jeong-Han thực sự là người tuyệt vời nhất."


윤승관
"Sao em gái tôi lại... khóc khi được anh Seungcheol bế vậy?"


최승철
"Tôi nói với anh ấy rằng tôi đã vất vả nuôi dạy anh ấy trở thành một đứa con ngoan ngoãn, biết vâng lời và luôn đặt gia đình lên hàng đầu, thế mà anh ấy lại khóc..."


윤승관
"À, cái gì thế này... Tôi định nói gì đó vì tôi nghĩ ai đó lại làm em gái tôi khóc."


권순영
"Em yêu, em phải thật tốt với anh Jeonghan nhé."


윤승관
"Tất nhiên rồi haha"


전원우
"...Anh Hong Ji-soo, sao lúc đó anh lại vẽ bức tranh đó vậy?"

Rơi khỏi vòng tay của Seungcheol


윤정한
"Anh ta nói những lời cay nghiệt với tôi vì ghen tuông."


윤정한
"Tôi ghen tị vì tôi là học sinh giỏi nhất toàn trường."


최승철
"Đó là do chứng viêm dạ dày do căng thẳng của Hong Ji-soo, nhưng liệu cậu thực sự định chia tay với anh ấy mà vẫn giữ anh ấy làm bạn trai của mình sao?"


윤정한
"Haha... mình nên làm gì với những điều mình học được từ mẹ đây? Mình không thể nào cãi lời mẹ được."


윤정한
"Tôi ước mình có thể cắt đứt mọi mối quan hệ ngay bây giờ."


윤정한
"Nhưng... hehe, Jisoo tốt bụng với mình lắm, cô ấy còn xách túi giúp mình và đưa mình về nhà trước khi mình bắt đầu hẹn hò với Seungcheol."


최승철
"Tôi không thích anh ta..."


이석민
"Tôi đồng ý, nhưng nếu bạn cư xử như vậy thì chúng ta sẽ không nói gì..."


이찬
"Đó là lý do tại sao..."


윤정한
"Cảm ơn bạn đã quan tâm đến tôi."


윤정한
"Nhưng đó là trách nhiệm của tôi vì tôi là người đầu tiên lấy hết can đảm để ngỏ lời mời Jisoo làm bạn với mình."


홍지수
"...chúng ta đi ra ngoài thôi"


홍지수
"Nếu thấy Jeonghan, cậu cứ giả vờ như không nhìn thấy và đi ngang qua..."

Tôi rời khỏi lớp học với chiếc cặp trên vai.

tiếng thịch, tiếng thịch


홍지수
"...Jeonghan..."


홍지수
"...Wonwoo và Junhwi cũng ở đây..."

Tôi nấp sau một cái cây to và lắng nghe những gì bọn trẻ đang nói.



김민규
"Tại sao đó lại là trách nhiệm của bạn?"


이석민
"Vậy nên... việc cậu có can đảm ngỏ lời kết bạn với Hong Ji-soo không phải lỗi của cậu, mà là lỗi của Hong Ji-soo."


이석민
"Hong Ji-soo đã cho phép điều đó xảy ra, và lẽ ra cô ấy nên đối xử với anh tốt hơn. Anh bị ốm là do sự ghen tuông đó khiến tình trạng của anh trở nên tồi tệ hơn."



홍지수
"...Chính vì tôi mà cậu bị ốm..."


홍지수
"Sao mình lại... nói thế với Jeonghan... Mình điên rồi!"



윤정한
"...Thật vậy sao?"


윤정한
"Tôi không biết"


이찬
".....cười"


이찬
"Hắn ta đang làm cái quái gì vậy? Hắn là bạn tôi, nhưng hắn thật đáng thương."


윤정한
"Sao Hồng Ji-soo lại đang nghe câu chuyện của chúng ta vậy..."

윤정한
Tôi nhìn xung quanh... và thấy Hong Ji-soo đang trốn sau một cái cây lớn.


윤정한
"Này, đừng làm phiền tôi và đừng trốn sau lưng tôi."

Ngay sau khi Jeonghan nói xong, Jisoo bước ra từ phía sau cái cây.


윤정한
"....."


윤정한
"Tôi nghĩ nhìn vào đó càng khiến tôi đau lòng hơn"


최승철
"Này, cút đi."

Jisoo rời khỏi sân chơi theo lời Seungcheol.


윤정한
"...Tôi không nghĩ mình đáng sống."