Harem nông trại

Không có bạn

NGÀY 2 THÁNG 4. TRƯỜNG NỮ SINH. TẦNG HẦM.

photo

-Cô gái à... em là người đầu tiên kịp thời phản ứng ngay trong lần thử đầu tiên đấy.

-Chào buổi sáng Cellar -Cô gái cúi đầu đủ để tỏ ra rất lịch sự trước ánh mắt của Cellar.

-Không ai ngờ bạn đến sớm thế, vậy nên đi theo tôi, tôi sẽ dẫn bạn đi tham quan và lấy thêm nguyên liệu cho cây nến của mình.

-Bạn biết gì về ngôi trường này?

- Xin lỗi, thực ra không có gì nhiều... chỉ là ở đây toàn là con gái thôi.

- Vâng... nếu bạn không ngại nghe câu chuyện của tôi...

Cellar là một địa điểm chứ không phải một người, từ rất lâu rồi, khi mảnh đất chỉ có một, phép thuật tỏa ra từ sâu thẳm lòng đất đã tạo ra cô ấy và người chị em song sinh Kaleidoscope, nơi đang chứa đựng ngôi trường toàn nam sinh hiện nay.

Gia đình Min đã xây dựng một vài công trình mà con người có thể nhìn thấy để không bị mất dần diện tích đất đai, vì họ vẫn coi đất đai là tài sản có thể thương lượng. Dannah cảm thấy hối hận và đã xin lỗi.

-Bạn không phải là con người, vậy tại sao bạn lại xin lỗi?Đó là lần đầu tiên cô ấy không được coi là con người.

photo

-Vậy... tôi là gì?

- Con à... nếu con không biết thì chắc chẳng ai nói cho con biết phải không?

- Họ chỉ bảo tôi hãy cứ là chính mình và học bất cứ thứ gì mình muốn, rồi sau đó khi về nhà tôi có thể tự quyết định.

- Bạn không chắc mình thuộc về nơi nào sao?

- Ừm, tôi là con nuôi... sau khi trưởng thành... tôi nghĩ mình không nên đòi hỏi gì thêm nữa... thực ra tôi đang ở nhà của Yoongi, còn cậu ấy sống với bố mẹ là hàng xóm nhưng khoảng đất ở giữa đủ riêng tư cho tôi.

- .... Yoongi, Min Yoongi?

- Vâng... bạn có quen anh ấy không?

- Ừ, mỗi lần đến thăm ông ấy đều sửa chữa đồ đạc... ông ấy là bác sĩ trưởng của chúng tôi nên mới hỏi sinh viên mới cần mang theo gì. Tưởng là bệnh nhân, nhưng hóa ra là bạn.

- Thực ra... ông ấy trì hoãn việc sửa sang nhà cửa vì tôi sống ở đó mà không được phép.

- Có lẽ anh ấy không phiền khi bị xâm phạm quyền riêng tư.

- Lúc đó tôi khoảng 8 hay 9 tuổi, giờ thì... ông ấy sẽ có thời gian để làm mọi việc cho đúng... có lẽ ông ấy sẽ gửi đồ của tôi cho gia đình nhận nuôi, họ là bạn bè của tôi... hoặc có thể ông ấy chỉ vứt hết đi thôi. Những thứ đó thực sự rất có giá trị hoặc đắt tiền.

photo

- Chào buổi sáng Cellar, có khách đến sớm không?

- Vâng, một người rất đặc biệt... Dannah, cô ấy là Jisoo, hiệu trưởng của trường và sống ở đây, vì vậy nếu bạn cần bất cứ điều gì và tôi không thể giúp được, bạn nên tìm cô ấy.

Rất vui được gặp cô Jisoo.

- Jisoo à, đừng khách sáo quá nhé... Tôi không già đến thế đâu. Vì cậu đã đến thăm trường cùng Cellar nên tôi xin giới thiệu với cậu một vài học sinh ở đây. Từ khi trường chính mở cửa, Cellar có thể dành nhiều sự quan tâm hơn cho những đứa trẻ quan trọng hơn, như những đứa trẻ không thể kiểm soát bản thân, sức mạnh của mình hoặc muốn hủy diệt nhân loại, những lý do chính đáng, nhưng nếu không có con người, chúng ta không thể có cơ thể này, không thể nói chuyện hay giao tiếp một cách bình thường, sẽ giống như động vật vì về cơ bản mọi người đều là động vật, trừ khi bạn là người thực vật.... những người đó rõ ràng là khác biệt.

Dannah không thể nhịn được cười, bà ấy là một người phụ nữ tốt bụng và tính cách của bà ấy khiến cô nhớ đến Jin. Anh ấy luôn làm mọi việc dễ dàng hơn cho cô nhưng không thể can thiệp vào chuyện giữa cô và bố mẹ anh ấy, và luôn quan sát từ xa khi cô cần được anh ấy bảo vệ.

photo

-Cô ấy tên là Kathy, cha mẹ cô đã bán cô đi, họ là những người bình thường không có siêu năng lực nên cuộc sống của họ rất khó khăn từ khi sinh ra. Yoongi bắt đầu chăm sóc cô từ khi cô được tìm thấy ở đây, rất xa nơi cô sinh ra. Cơ thể cô nhạy cảm và mong manh như một con bướm... Về siêu năng lực của mình, cô ấy sẽ dần bộc lộ.Jisoo đã nói về cô gái đầu tiên đến nơi họ đang ở.

photo

- Cô ấy tên là Tabitha, sinh ra ở Thái Lan, thuộc một bộ lạc rất biệt lập. Nhưng giờ đây, con người đang dần xâm nhập vào những nơi không ngờ tới nhất. Cô được cử đến đây để tìm hiểu về con người và dạy cho bộ lạc của mình những điều cần biết về con người trong trường hợp họ chạm trán, vì vậy đôi khi cô ấy sẽ không có mặt ở đó.


photo

- Cô ấy là Wendy đến từ Úc, cô ấy bị con người bắt nạt từ khi còn nhỏ... giờ cô ấy thậm chí không muốn trông giống con người nữa, vì vậy nếu cô ấy không thay đổi, những cảm xúc tiêu cực đó sẽ thể hiện qua phong cách của cô ấy và khiến mọi người sợ hãi.


photo

- Ở dưới nước có Shin shin và Lao mei, đến từ Trung Quốc... không có cách nào tách chúng ra nên hãy cẩn thận, chúng khá hung dữ và nguy hiểm nếu chúng nghĩ rằng bạn muốn thứ gì đó từ chúng, nơi chúng sống không có đủ nước sạch để thể hiện sức mạnh nên chúng hầu như sống trong ao.


photo

- Ai, đến từ Nhật Bản... Tôi đoán cô ấy không thích gặp người lạ, đừng lo nếu bạn không nhận ra cô ấy, hầu hết thời gian vẻ ngoài của cô ấy đều độc đáo, giống như hôm nay vậy... Bạn là ai vậy?

-Một sinh vật chưa từng thấy từ đáy biển sâu thẳm... đáng sợ phải không? Tôi cũng có răng đấy.

- Ngay cả trong những giấc mơ kinh khủng nhất tôi cũng không thể tưởng tượng ra cảnh tượng tương tự...
Dannah hào hứng kể về thế giới mới mà cô đang khám phá, nhưng vì đang ở trường, cô muốn cho nơi này một cơ hội.

- Cảm ơn, đó chính là ý tôi... bạn rất nhân văn.

-Tôi không biết làm thế nào để trở thành một thứ khác, nhưng tôi vừa nhận ra rằng mình không phải là con người.

- Các cô gái... cô ấy là Dannah, gia đình Kim đã nhận nuôi cô ấy và vì cô ấy chưa từng thể hiện bất kỳ sức mạnh nào cho đến gần đây nên họ đối xử với cô ấy như một người bình thường. Gia đình cô ấy sở hữu trang trại cung cấp thực phẩm cho chúng ta và cô ấy quen biết với bảy con rồng được sinh ra từ những gia đình quyền lực nhất châu Á... Hy vọng các bạn có thể học hỏi từ cô ấy trong khi chúng ta khám phá xem cô ấy có những sức mạnh gì.

- Cô ta là ai vậy? - Wendy hỏi.

- Là con người... nhưng bài kiểm tra nói rằng cô ấy là một loài Chim được tạo thành từ lửa thuần khiết, chỉ thể hiện sức mạnh trước khi mất mạng, nhưng không có thông tin về loài của cô ấy nên có lẽ không phải như vậy... Cô ấy phải làm điều ngược lại với bạn, thay vì che giấu sức mạnh của mình khỏi những sinh linh vô năng, Dannah phải tìm thấy chính mình sau khi sống như một người bình thường không có tài năng ma thuật.

- Cậu cứ như một lữ khách đến từ thế giới song song vậy - Ai, cô gái người Nhật, nhận xét với vẻ rất thích thú về học sinh mới.

- Cảm ơn, tôi cũng cảm thấy như mình vừa tỉnh dậy trong một thế giới mới.


NGÀY 5 THÁNG 4. HỘ GIA ĐÌNH TỐI THIỂU.

photo

- Cảm ơn Yoongi, tớ sẽ cẩn thận.

- Lisa... cho mình hỏi tại sao cậu lại ăn mặc cầu kỳ thế?

- Tết Nguyên Đán, Taehyung mời mình đi.

- Chúc bạn vui vẻ nhé, hôm nay trông bạn thật tuyệt.

photo

- Yoongi, cuối cùng cũng tán tỉnh con gái rồi sao? Tớ không thể tin được... đầu tiên là khóc lóc vì Dannah không xuất hiện lại ở ao, giờ thì cậu lại khiến các cô gái đỏ mặt rồi.

- Hoseok, cậu đang nói chuyện ngớ ngẩn gì vậy? Thực ra tớ đang giúp cô ấy với tư cách là một bác sĩ, Taehyung đã mời cô ấy đến lễ hội mà.

- Ừm, vậy nên cuối cùng cô ấy cũng có ý chí để làm đẹp, ngay cả ở trường Lisa cũng không thèm ăn diện.
Jiminbình luận.

- Năng lực của cô ấy không phải là quá kỳ lạ và hấp dẫn nên ở trường, một số người bắt nạt cô ấy, việc là bạn của Joy cũng không giúp ích gì cho sự nổi tiếng của cô ấy.


-Và làm sao bạn biết điều đó?Jungkook tò mò hỏi làm thế nào mà cậu ấy lại có nhiều thông tin về cô gái thích Taehyung đến vậy, và tại sao lại đồng ý hẹn hò với anh ấy.

- Bởi vì tôi có tai và nhớ được họ... với lại họ đã làm việc ở trang trại này một thời gian rồi.

- Ừm, dạo này Taehyung ở nhà nhiều quá, đến chơi với cậu đi - Jimin bình luận

- Tất cả các bạn đều ở nhà, khác hẳn so với trước khi Dannah rời đi.

- Nếu cô ấy không ở đây thì chúng ta không cần phải đi lại cẩn thận như vậy.
- Hoseok nói rằng....

- Cậu thật là phiền phức, tớ đã ở bên cạnh cô ấy suốt thời gian có thể mà cậu... Tớ không thể tin là cô ấy lại có tình cảm với cậu... lát nữa đừng khóc nhé.


photo

-Khóc vì cái gì chứ? Cô ta không phải con người và giờ chúng ta có thể nói cho cô ta biết toàn bộ sự thật rồi - Jungkook nói.

- Từ khi cô ấy đến đây, anh chẳng hề tỏ ra quan tâm, để ý hay yêu thương gì cả, vậy tại sao cô ấy lại phải tin anh?

- Yoongi... đừng quá khắt khe nếu cô ấy thể hiện bất kỳ quyền lực nào giống như Danielle... - Jimin bắt đầu nói.

- Vậy thì sao? Như thế sẽ thuận tiện hơn cho anh à? Tôi không thể tin nổi thái độ hoài nghi của anh.

Tôi chỉ tránh mặt thôi, chứ không hề phớt lờ cô ấy hay làm điều gì xấu cả.
Hoseok khẳng định

-Và khi cô ấy bị đối xử như người thuộc tầng lớp thấp kém chỉ vì cô ấy không có quyền lực? Từ khi còn nhỏ, Jin đã không coi trọng cô ấy, ít nhất anh ấy cũng cố gắng dịu dàng và tốt bụng với cô ấy, nhưng anh ấy là anh trai của cô ấy, nên không thể trách anh ấy về hoàn cảnh của mình... anh ấy luôn lo lắng về tương lai của mình nếu cô ấy chỉ coi anh ấy như một thành viên trong gia đình.

- Ít nhất thì chỉ có cô ấy thôi chứ không phải cả Danielle nữa... nếu vậy thì sẽ khó hơn, vì Danielle từng là công chúa còn cô ấy là người hầu gái.
Jungkook nhận ra, Anh ấy đã trải nghiệm một cách cay đắng cảm giác yêu một người không thuộc về mình, giống như Jin đã từng trải qua.

-Tôi đã nói với bố mẹ ngay khi cảm nhận được điều đó... các bạn không bao giờ muốn nói với tôi rằng cô ấy là bạn của tất cả mọi người.

photo

- Thật không dễ để nhận ra cô ấy là một người hơi kỳ lạ, đó là người mà tôi quen biết, huống chi là người khác. Tôi đã nói chuyện với bố mẹ mình, đó là lý do tại sao họ không ngừng tìm kiếm bố mẹ cô ấy và cố gắng tìm hiểu về quá khứ của cô ấy... Hãy cùng uống một cốc bia và tìm một nơi đẹp để xem pháo hoa.

- Nhưng... tại sao họ lại ra lệnh xóa trí nhớ của cô ấy? Việc cô ấy đột nhiên xuất hiện trong vòng tay họ vẫn chưa đủ sao? Làm sao họ có thể kết liễu một người phàm trần như cô ấy? Cho dù cô ấy chỉ là một người bình thường... tôi cũng sẽ không cảm thấy khác biệt.

- Tôi cũng không biết phải nghĩ sao về chuyện đó... bạn có liên lạc được với cô ấy không? Từ khi cô ấy vào trường, tôi thậm chí không còn cảm nhận được sự hiện diện của cô ấy nữa.

- Tôi biết... Tôi thậm chí không ngủ được - Yoongi thú nhận

- Ít nhất thì hôm đó anh cũng đã hôn cô ấy.

- Thật ra không phải là tự nguyện, sức mạnh của cô ấy đã nói chuyện với tôi và tôi đã mở mắt ra khi đang làm điều đó... Hy vọng đó là cảm xúc bên trong của cô ấy hoặc điều gì đó cho tôi biết tôi nên làm gì... vì tôi không biết mình phải làm gì khác... trước khi cô ấy bắt đầu tin rằng tôi là một kẻ biến thái đằng sau một đứa trẻ nhỏ... thực sự không dễ chịu chút nào khi có tất cả những cảm xúc một chiều này.

- Hãy phớt lờ chúng cho đến khi cô bé lớn hơn... ít nhất là cho đến khi cô bé hiểu rõ hơn.

photo

- Tôi không thể phớt lờ cô ấy, tôi không thể nhìn cô ấy mà phớt lờ cảm xúc của mình... Tôi biết một số người không thích mối liên kết kỳ diệu... nhưng thực tế, không ai thành công hơn trong một mối quan hệ nào khác ngoài với người định mệnh, đâu phải chúng ta phải chung thủy hay làm điều gì đó siêu lãng mạn như trong truyện cổ tích, mối liên kết này khá thoải mái về chi tiết nhưng tại sao tôi phải phớt lờ nó? Tôi cảm nhận được điều đó và tôi biết nó sẽ tuyệt vời vào một lúc nào đó... Tôi không muốn cản trở cơ hội của mình chỉ vì tôi phải kiên nhẫn hơn một chút, vài năm chẳng là gì đối với chúng ta cả.

- Tôi không thể chung thủy với một người quá trẻ... cô ấy còn bé và tôi đã là một người đàn ông... nhưng mỗi lần cô ấy bắt gặp tôi tán tỉnh người khác, tôi đều cảm thấy đau lòng và quyết định nói dối cô ấy.

- Nhưng vẫn không ngừng giở trò, đồ ngốc... trước khi cô ta xuất hiện thì tôi có thể hiểu được những thôi thúc đó, nhưng sau đó thì sao? Sao các người lại có thể... giờ tôi biết rằng không chỉ mình tôi gặp vấn đề này?

- Sau kỳ thi, chúng tôi buộc phải thú nhận mọi chuyện... cô ấy không phải là người và đến một lúc nào đó, mối liên kết này là không thể tránh khỏi. Danielle chắc hẳn cảm nhận được điều gì đó vì cô ấy nhận ra rằng đặc quyền của mình sẽ bị giảm đi vì cô ấy không còn là món quà duy nhất trong cuộc đời chúng tôi nữa.
Jungkook nói

photo

-Một món quà à Jungkook? Tớ không thể tin cậu lại tin tưởng Danielle đến thế... cô ta chưa bao giờ thể hiện một chút tình yêu nào với ai trừ khi muốn nhận lại thứ gì đó -Cassie xuất hiện như một bóng ma.

- Tôi không muốn nhốt cô ấy lại, cô ấy là em gái tôi.
...

-Bạn đã cố gắng hết sức nhưng đó là nghĩa vụ của cha mẹ bạn và họ đã làm mọi cách để không nuôi dạy đứa trẻ hoặc bạn, nhưng ít nhất với bạn, phép thuật không ép buộc bạn vào cuộc sống của họ... Tôi nhớ những ngày đầu tiên khi họ xuất hiện, đứa bé sẽ biến mất trong bồn tắm để dịch chuyển đến nhà cha mẹ bạn... không chỉ một lần mà là mỗi lần cho đến khi cô bé chuyển đến trường.

- Tôi nhớ... bố mẹ tôi bảo tắm rửa và ru Dannah ngủ trước để con bé không đi tìm em gái như điên.
Jin nói.

- Chuyện xảy ra với họ thật bí ẩn... Tôi chưa từng thấy cặp song sinh nào như vậy, họ khác nhau hoàn toàn và tôi không thể tin Danielle không phải là bạn đời của chúng tôi, cùng huyết thống nhưng tôi chỉ cảm nhận được Dannah.

- Bảy người chúng ta... thật điên rồ, sao cô ấy lại là một người còn chúng ta là bảy người? Tôi không tìm thấy trong sách nào có nhân vật lại có nhiều giới hạn đến vậy.

- Đúng vậy, cô ấy có cả một dàn hậu cung đang chờ cô ấy trở về.

photo

-Giờ chỉ còn Taehyung ở lại vì cậu ấy đã mời một cô gái đi chơi... bạn không thấy có gì bất thường sao? Và tôi không nói đến chuyện Dannah rời khỏi làng đâu nhé.

- Tôi chỉ muốn gặp các bạn thôi - Jin nói.

- Tôi có linh cảm không tốt... nhưng thấy mọi người đều ổn nên chắc mọi chuyện đều ổn rồi.-
Jungkook vội vàng nói.

- Ừm... chúng ta đi lễ hội thôi... Taehyung cũng ở đó, nếu có chuyện gì xảy ra thì chúng ta sẽ ở bên cạnh.Jimin nói

photo

- Taehyung
?! - Yoongi hỏi, không chắc mình có đúng hay không.

-Này các cậu... các cậu đi đâu vậy?

- Cậu không có hẹn hò à? - Hoseok hỏi.

- ... cô ấy đã hủy bỏ nó vào phút cuối.

- Không thể tin được, cô ấy xinh đẹp và rất vui khi được gặp cậu. - Jimin bình luận

- Bạn đã gặp cô ấy chưa?

- Vâng, cô ấy đang đi giày mới và ghé qua xin băng cá nhân, cô ấy ổn, hơi lo lắng nhưng rất vui được gặp bạn... Tôi ở đây trong văn phòng tư vấn vì cuối cùng tôi đã phá bỏ phần nhà mà Dannah đang ở.

- Phòng khám à? Anh đã bắt đầu sắp xếp phần đó rồi sao?

- Vâng, tôi muốn hoàn thành khóa học vào mùa hè khi cô ấy nghỉ hè nếu cô ấy có thể rời trường... bạn biết đấy, trường Cellar... có những quy định kỳ lạ.

photo

- Chúng ta hãy cùng nhau vui chơi trong lễ hội... như ngày xưa nhé!
Taehyung đề xuất

- Trong trò chơi này không thể thắng được thiên tài, vậy đối thủ tiếp theo là ai?
Suga nói rằng trong các trò chơi, cậu ấy và Jin gần như thắng ở mọi thứ họ thử sức.

- Hoa là món đồ đắt nhất sao?... Nếu trúng thưởng thì tôi sẽ làm gì với chúng đây? -
Taehyung nói về trò chơi mà anh ấy chơi giỏi nhất.

- Nếu bạn thắng được cái xô lớn nhất, tôi sẽ trưng bày nó ở phòng khám và phơi khô để làm thuốc.

- Được rồi, nếu cậu có thể bào chế thuốc từ hoa... Tớ sẽ cố gắng hết sức, nhìn tớ này Yoongi!!

photo

Họ đã có khoảng thời gian vui vẻ tại lễ hội như thể họ cảm nhận được những thay đổi đang đến, Dannah đã bỏ rơi họ để họ trở thành một người khác biệt so với những gì họ từng biết. Điều đó có thể diễn ra trong một thời gian ngắn hoặc nhiều năm. Họ không thể biết được Cellar đã cô lập mọi người bên trong trường học, trừ khi họ gọi điện, họ không thể làm gì hơn ngoài việc chờ đợi thông báo.


NGÀY 10 THÁNG TƯ. NÔNG TRẠI.

- Đừng lo!! Tôi sẽ xem xét và khóa cửa lại cho ngày mai.

- Cảm ơn Lisa, nếu không có bạn và Dannah thì chẳng ai muốn giúp việc bếp núc cả.

- Ừm... tôi không thể giúp nhiều như Dannah được, nhưng việc kiểm tra xem có gì sắp cháy hoặc phát nổ ở đó không khó lắm đâu.

- Dù sao thì...đã muộn rồi, cẩn thận nhé.

photo

- Trời ơi!!! Xin lỗi nhiều!!! Không nên có ai ở đây cả... đã đến lúc khóa cửa bếp rồi.

- À... chúng ta có thể đến phòng của anh, phải không... hoặc phòng của em...?

- Ừ... ý tôi là... hãy che chắn bản thân trước đã... ừm Lisa... Tôi...

- Cứ đi trước đi, muộn rồi, ngày mai tôi phải dậy sớm để bật lò nướng đúng giờ.

- Ôi Lisa... cậu vẫn không thay đổi!

photo

- Ừ... vậy thì... ngủ ngon nhé...

Taehyung nhìn cô với vẻ hối hận trong lòng. Vào ngày lễ hội, Joy đã làm hỏng chiếc váy của cô, và kể từ đó, cô ta cùng những người khác đã quấy rối cô. Taehyung phớt lờ tất cả, giống như cách anh vẫn làm từ thời còn đi học.

Trái với dự đoán của mọi người, anh ấy đã cố gắng hiểu cô ấy hơn và mời cô ấy đi chơi. Nhưng luôn có chuyện gì đó xảy ra hoặc người mà anh ấy gây rắc rối khiến mọi cuộc nói chuyện giữa họ trở nên bất khả thi, vì vậy hàng triệu sai lầm đã biến cô gái ngọt ngào ấy thành một tâm hồn xám xịt.


NGÀY 11 THÁNG 4. HẦM RƯỢU, 5:45 SÁNG.

photo

- Jisoo… nhìn Dannah kìa, trông cô ấy không ổn, sụt cân và xanh xao, ốm yếu.

- Tôi không biết cô ấy bị làm sao nữa... đây là lần đầu tiên một học sinh không thể hấp thụ được năng lượng ở đây... đáng lẽ cô ấy phải rạng rỡ chứ. Không... Trời ơi! Mau gọi Cellar đi, cô ấy cần được chăm sóc, cần được chăm sóc y tế khẩn cấp!

- Hầm rượu!!! Cứu chúng tôi!!! - Ai, người đang luyện tập kiếm đạo, vội vã sợ hãi cầu cứu.


NGÀY 11 THÁNG 4. NÔNG TRẠI 9:56 SÁNG


-Nguy hiểm quá!! Mọi người quay lại ngay!! Chúng ta không thể tiếp tục làm việc trong thời tiết này được!!! CẨN THẬN!!! Tìm nơi trú ẩn thôi!!

photo

Jin chạy khắp khu vực để tìm những công nhân đã bắt đầu làm việc từ sáng sớm trước khi cơn bão ập đến và trở nên tồi tệ hơn dự kiến.

photo

-Cô muốn chết à, cô gái? Cô không thấy ngoài kia đang mưa như trút nước sao?

- Tôi sẽ đi vào phòng kho... điện bị mất rồi.

- Hãy cẩn thận... họ đang giúp đỡ mọi người nên đừng lo lắng về điện vì những gì cần thiết sẽ được hoàn thành...

- Tôi không thể tin là bạn có thể thư giãn và tận hưởng thời gian của mình trong khi mọi người đang cố gắng cứu sống càng nhiều người càng tốt.

- Cassie... sẽ chẳng có gì khác biệt đâu, có lẽ chỉ một hoặc hai thôi? Thật ngớ ngẩn, tất cả những người được cứu sống đó sẽ hối hận vì đã không chết trong tương lai.

- Tôi không thể tin nổi!


NGÀY 11 THÁNG 4. TRƯỜNG CHÍNH. 10:15 SÁNG

- Làm ơn!!!! Ai đó quen biết Kim Dannah!!!

photo

-Tôi biết đứa trẻ đó.

- Ôi trời, chúng tôi không thể liên lạc được với gia đình cô ấy.

- Vì cơn bão...Tôi cũng không thể đến đó được.

- Bé Dannah... không ổn, bé sụt cân rất nhiều và trông như không còn sức sống, chúng tôi cần giúp đỡ.

- Cô ấy luôn khá khỏe mạnh... họ cho cô ấy ăn từ 3 đến 5 lần mỗi ngày... và cô ấy có thể tự nấu ăn... có lẽ bạn không có những thứ cần thiết?

photo

- Ăn... nấu... như người bình thường? Họ cho cô ấy ăn như người bình thường sao?

- Dĩ nhiên, cô ấy là người... một Fenix ​​bị phong ấn nên... cơ thể hoàn toàn là người.

- Trời ơi!! Chắc cô ấy đang đói lắm!!! Mình phải quay lại thôi!! Có lẽ gia đình anh ấy đã gửi những thứ cần thiết và chúng ta đã vứt bỏ vì không biết...

- Em sẽ không đi đâu cả đâu, cưng à...

photo

- Tại sao bạn lại đối chất với gia đình mình?

- Đứa trẻ đó... từng hóa giải những lời nguyền khỏi thân xác tôi... nó không thể nhìn thấy chúng, nhưng nó rất trong sáng. Anh không nhận thấy điều đó sao?

- Ừ, nhưng mấy con yêu tinh mà chúng ta đưa cho cô ấy luôn biến mất kể từ khi cô ấy đến trường... Tôi cứ nghĩ cô ấy sẽ tự ăn chúng mà.

- Cô ấy thậm chí không thể nhìn thấy một ngôi nhà hay chúng tôi khi chúng tôi làm phép thuật... nhưng gia đình nuôi của cô ấy đã ra lệnh xóa sạch mọi thứ khỏi cô ấy... cô ấy hầu như không biết mình thuộc về đâu... Tôi biết mẹ muốn có cơ hội đưa cô ấy đi để giúp mẹ tôi... nhưng điều đó sẽ không hiệu quả chỉ vì bà ấy có thể lấy đi của tôi hoặc người đàn ông đó... hình xăm sẽ biến mất.

- Chồng của mẹ anh/chị à?

- Tôi tin rằng ông ấy là bố tôi... nhưng là bố của Jungkook... Tôi không nghi ngờ gì việc người mà mọi người tin là bố tôi chính là ông ấy.

- Tại sao bạn lại tin như vậy?

- Bởi vì Jungkook là một con rồng, còn tôi thì không mạnh đến thế.

- Bạn rất mạnh mẽ....

- Bạn là bạn thân của tôi... gia đình bạn có hay quấy rối bạn không?

- Tôi nghĩ rằng họ... có ác cảm với mối liên kết ma thuật... nhưng có lẽ họ đã làm điều gì đó... trong quá khứ, cùng với gia đình của bạn... Tôi vẫn chưa biết chính xác là gì...

- Để tôi cho bạn xem cái này... gia đình bạn làm nghề bào chế thuốc... bạn đã từng thấy công thức này chưa?

- Tôi không biết cái này sẽ gây ra tác dụng gì nhưng... với những thành phần này... chắc chắn là không tốt chút nào...

- Chúng ta cần phải rời khỏi đây...


NGÀY 11 THÁNG 4. HẦM RƯỢU, 11:45 SÁNG.

photo

- Bạn không phải là bác sĩ hay gì cả... hãy đứng ở lối vào... đây là nơi dành riêng cho phụ nữ và rất thiêng liêng.

-Tôi nghe nói Min Yoongi là bác sĩ ở đây và gần đây cũng đã gặp anh ấy.

-Gần đây có người đã giết hại những con búp bê nữ của ông ấy, ông ấy phải đến tận nơi nhưng luôn đứng đợi ở lối vào như bất kỳ vị khách nào khác.

-Chúng tôi là sự giúp đỡ duy nhất mà Jisoo có thể nhận được... không nhiều người biết đến đứa trẻ đó.

Ngày 11 tháng 4. Nông trại. 12:45 chiều.

photo

- Lisa... đợi đã... tôi...

-Tôi không... Tôi chưa từng cố gắng gần gũi với bạn, mà ngược lại, bạn không thực sự quan tâm đến tôi... có lẽ bạn coi tôi là mục tiêu dễ dàng.

- Lisa, làm ơn...

photo

-Rose... Tớ không thể tin được cậu... tại sao?

- Nghe tôi nói trước đi Jimin... cô ấy...

-Đừng cố thuyết phục tôi... cô không phải bạn trai, cũng không phải người yêu của tôi... không là gì cả.

- Bạn không hiểu...

-Người không hiểu chính là cô, Rose ạ.


NGÀY 11 THÁNG 4. HẦM RƯỢU 13:06.


photo

-Đây sẽ là tội ác cuối cùng của ngươi...

-Hầm rượu... bạn sẽ chịu trách nhiệm. Nó hoàn hảo... đừng để cô ấy cản trở quá trình này!

- Dĩ nhiên rồi em yêu...

-Uống đi con... tốt hơn cho con đấy...

-....Bà Jeon...


NGÀY 11 THÁNG 4. NÔNG TRẠI 17:38 CHIỀU

photo

-Cảm ơn Cassie đã đi cùng mình...

-Hãy cẩn thận...Tôi còn phải lo lắng cho một người bạn nữa...

-Joon đôi khi hơi khó tính, nhưng ít nhất cậu ấy không quyết định tạo khoảng cách giữa hai người.

photo

- Trời ơi, sao chuyện này lại xảy ra vậy?

- Tôi không biết... Tôi có linh cảm xấu... Tôi phải tập trung tìm Taehyung trước đã... nghe có vẻ như anh ấy...

photo

- Trời ơi... đó không phải xe của anh ấy... nhìn tiếp đi... nhìn kìa!!!

photo


- Cassie...nếu Taehyung gặp tai nạn thì sao?

photo

- Anh đang tìm anh ấy đấy, tôi sẽ giúp anh. Đừng lo lắng và lái xe chậm thôi nhé.

- Cassie... Tớ không thể bình tĩnh được... Tớ cảm thấy có điều gì đó trong lòng.

- Tôi sẽ lái xe, nhưng sau thảm họa như thế này thì mọi người đều cần đến bạn...

photo

- Lisa... chúng ta hãy quay về nơi an toàn nhé...

- Taehyung... Tôi không phải là bạn đời của cậu...

- Tuy nhiên... hôm nay ngoài trời vẫn nguy hiểm.

- Được rồi...

photo

- Họ đang đưa Taehyung và Lisa đến bệnh viện... đi thôi Cassie.

- Tôi sẽ lái xe 

photo


-Ít nhất chúng ta biết là họ vẫn ổn... còn bạn có linh cảm gì sao?

- Không... Tôi vẫn không thấy khá hơn chút nào... Tôi lo lắng rằng một người quan trọng đối với tôi đang gặp nguy hiểm trong khi tôi ở đây.

-Bạn không thể có mặt ở khắp mọi nơi...

-Ai đó đã giết những con búp bê của tôi, lúc đầu tôi nghĩ đó là tai nạn nhưng hóa ra là ai đó đang giết chúng một cách có hệ thống, đặc biệt là những con ở thành phố. Tôi chỉ còn giữ một con ở bệnh viện vì nó gắn bó với tôi nhất và họ không cố gắng tấn công nó.

-Anh có thể rời bỏ em, Yoongi. 

-Trong khi đó, nếu em không đến được bệnh viện an toàn, chị sẽ không bỏ em lại một mình đâu Cassie... lỡ đâu em gặp tai nạn thì sao?

-Tôi mạnh mẽ

-Tôi biết điều đó nhưng chúng ta không thể giao tiếp tốt trong thời tiết này, tôi sẽ không thể tập trung nếu cứ lo lắng cho bạn.

- Sao bạn trai tôi lại không dễ thương bằng bạn? Anh ấy mới là người nên ở đây chứ.

photo

-Lisa vẫn ổn, phải không?... Tôi cảm thấy đau dữ dội... giờ vẫn còn đau.

photo

-Bạn đã bảo vệ tôi... Rose đến thăm bạn... cơn bão sắp kết thúc nên tôi sẽ đợi đến ngày mai mới quay lại để đường phố không còn nguy hiểm nữa.

- Hãy làm theo chỉ dẫn của tôi, Taehyung, Lisa, nếu hai người không phiền... hãy đi theo tôi, tôi cần sự giúp đỡ của hai người...

photo

-Tôi cần cậu đến Cellar... Dannah... là bạn đời của tôi, chính xác hơn là bạn đời của bảy con rồng... Tôi không muốn gây sự chú ý của ai cả... cậu có thể đến đó giúp tôi được không?

-Bảy...Yoongi... anh biết câu chuyện của em rồi đấy... anh nghĩ đã đến lúc em trở về.

- Tôi không biết... nhưng nếu Taehyung cũng cảm thấy nỗi đau giống như tôi thì sao...

-Có lẽ không phải là ngẫu nhiên... hãy kiểm tra con dấu của tôi.

photo

- Hãy coi đây như một lời bào chữa

- Bức tượng nhỏ này dễ thương quá!!!

- Có chút thời gian rảnh...

- Một bóng đèn chứa đựng những lời chúc tốt đẹp? Thật đẹp... bố mẹ mình từng tặng mình một cái khi mình còn nhỏ, chắc cô ấy sẽ thích lắm.

-Tôi hy vọng nỗi đau này là do Taehyung và tôi đã bỏ cô ấy lại trường trái với ý muốn của cô ấy, chứ không phải vì cô ấy đang gặp nguy hiểm.

- Cứ để tôi lo, cô ấy rất dễ thương.

- Tôi để ý thấy... cô ấy luôn nói về việc bạn hài hước và tài năng như thế nào.


NGÀY 11 THÁNG 4. TRƯỜNG CHÍNH, 18:30 CHIỀU.

photo

-Jungkook, hãy thả tôi ra!!- Danielle được khiêng đi như một kiện hàng buộc trên lưng ngựa.

-Danielle... em là em gái nhỏ của chị và chị coi em như một nàng công chúa nhỏ, nhưng ngựa không phải là loài vật xấu xí và tất nhiên, chúng không ngu ngốc nên hãy đứng yên. Cassie có thể dạy em như cô ấy đã dạy Dannah, đối với cô ấy thì không có gì khó cả, gia đình cô ấy có một trang trại.

- Với năng lực của mình, tôi không cần đến những thứ này.
Jungkook dừng lại không chỉ để nói chuyện với cô ấy mà còn với cả lớp, trong khi họ đang luyện tập chiến thuật chiến tranh trên lưng ngựa.

-TÔI Tôi biết điều này không mấy hữu ích với bạn, nhưng khi chúng ta phải hành động như con người để giám sát những cuộc chiến tranh phi lý của họ, chúng ta phải kiểm soát rất nhiều thứ để có thể hòa mình vào giữa và quan sát chúng.

- Chúng ta có thể thống trị chúng, tại sao chúng ta lại phải làm nhiều việc cho chúng như vậy?! Cứ để chúng tự giết lẫn nhau cho đến khi tuyệt chủng thì hơn!! Cởi trói cho tôi, xấu hổ quá!!

- Có gì đáng xấu hổ vậy? Bạn có thể bay, bạn có thể làm nhiều thứ để không bị cưỡi ngựa, bạn có thể đi bộ hoặc cố gắng trông giống như một con ngựa... bạn không có trí tưởng tượng hay khiếu hài hước.

- Chết tiệt Jungkook!!!

- Được rồi... đây... cái này tiện hơn cho anh/chị chứ?
- Jungkook giật dây cương và không còn đường thoát, cô ấy đã nằm gọn trong vòng tay anh, cùng anh cưỡi ngựa.

photo

- Cậu sẽ không gặp rắc rối sao? Trông chúng ta giống một cặp đôi trong tư thế này.

-Không, ngay cả khi được gia đình Jeon nhận nuôi, con vẫn không thể cưỡi ngựa giống như họ. Đó là lý do tại sao ta dạy lớp này, đây là lần duy nhất con bị buộc phải cưỡi ngựa... anh trai yêu quý của chúng ta đã biến thành một con sói khổng lồ và ăn thịt một con ngựa... thực ra tất cả các thành viên gia đình Jeon đều nghĩ giống con... nếu không tính ta.

- Cái gì?!

- Sao anh lại ngạc nhiên thế? Tôi đã nói với anh rồi, cách anh cư xử không phải là điều tôi muốn dạy anh mà là do anh tự lựa chọn... vậy sau khi dừng lại để bàn tán về tôi và chuyện gia đình tôi... nói cho tôi biết, anh nghĩ sao...

- Xin lỗi ông...
- Một chàng trai trẻ từ trường xuất hiện trên sân tập. Đó là một phần mở rộng được tạo ra bằng phép thuật bên trong trường và được điều khiển bởi giáo viên, rất nguy hiểm khi đi lang thang ở đó mà không chú ý vì bạn có thể bị lạc và đôi khi không ai nhận ra rằng bạn đang bị mắc kẹt trong chính tạo vật của mình.


photo

- Ồ, Dublin, có ai phái bạn đến đây à? -
Jungkook hỏi.

-Vâng... thưa ông, ông và em gái ông phải quay lại trường, có người nhà họ Kim đang đợi.

- Được rồi, tôi có thể để học sinh lại với anh/chị được không? Chúng tôi đã học được nửa tiết rồi.

- Đừng lo thưa ngài, nhiệm vụ của tôi là làm trợ lý cho nhóm này.

- Không thể nào tốt hơn được nữa, cảm ơn... bạn có thể dùng ngựa của em gái tôi, em ấy không cưỡi được... nhân tiện, bạn có biết việc gì gấp gáp không?

- Cảm ơn vì đã tin tưởng tôi... và họ chỉ yêu cầu tôi làm nhanh thôi, có vẻ điều đó rất quan trọng.

- Các em ơi, đừng có cư xử thô bạo với Dublin nhé, các em sẽ được chăm sóc tốt nhất đấy...

photo

- Bố?! -
Jungkook ngạc nhiên hỏi vì biết cậu ấy đang đợi họ.

- Mẹ của bạn không được khỏe, tôi không biết có phải là một trong những... à, bạn biết đấy.
- Cha của Jungkook là người đã cho cậu ấy họ, ông là thành viên ngoài giá thú của gia tộc Jeon và là họ hàng của Jeon đời trước... Ông luôn cư xử kỳ lạ trước mặt Jungkook, đôi khi tỏ ra quan tâm đến cậu nhưng ngay khi mẹ cậu hoặc người khác đến gần, ông lại cư xử hoàn toàn khác.

Trái ngược với các thành viên khác của Jeon, cậu ấy không có hình xăm nào để khoe... nên ít nhất cậu ấy không làm điều gì sai trái, và điều đó cho Jungkook một chút niềm tin rằng có lẽ việc bị cô lập là có lý do.

-Bạn cần gì?

- Anh trai cậu nói với tôi rằng cậu lúc nào cũng ở bên Yoongi... hiện giờ anh ấy không có mặt... có lẽ cậu đã học được điều gì đó rồi...

-Tôi sẽ cố gắng hết sức, cô ấy học ở đâu trong trường nữ sinh vậy... em gái cô ấy cũng có liên quan nên tôi mới gọi cô ấy đến.

-Dannah có liên quan à?! Vậy thì tôi không đi nữa.

-Hãy đến đây, ít nhất là để biết chuyện gì đang xảy ra... nhanh lên nào.

-Thật nực cười... cô ta không liên quan gì đến tôi cả.- Ngay khi cô ấy vừa nói ra những lời đó, một hình xăm giống như một sợi dây chuyền hình chữ V hiện ra quanh cổ tay cô ấy.

Cả hai người đàn ông đều nhìn cô ấy… Mẹ của Jungkook đúng là người như vậy… chỉ cần một lời nói và một lời nguyền rủa là đủ. Jungkook hôm nay không được khỏe nên nếu phải đối phó với gia đình thì tốt hơn hết là phải dồn hết sức lực. Chạm vào bức tường nước, một sinh vật đen từ dưới đáy trồi lên và truyền cho cậu nguồn năng lượng cần thiết.