
- Ừm... chào người đẹp.
- Đi ngủ thôi... lưng tôi đau quá.
- Xin lỗi em yêu... Anh muốn có em ở bên cạnh.
- Tôi nhận thấy... à... giúp tôi xuống khỏi ghế sofa với...
- Được rồi... Yoongi, tôi cần sự hợp tác của cậu.
Wow!!
Tôi nhẹ nhàng đáp xuống vòng tay anh ấy, anh ấy hỏi tôi dấu hiệu nào cho thấy tôi đang quấy rối anh ấy. Và tôi thừa nhận rằng anh ấy đang gửi cho tôi những tín hiệu mập mờ, chắc chắn rằng có điều gì đó đang xoay vần trong đầu anh ấy. Có lẽ là điều gì đó mà tôi không muốn nghe.
- Tin anh đi em yêu, em là người cuối cùng trong danh sách những vấn đề của anh nhưng...
- Nhưng mà luôn có chữ "nhưng"... - Tôi bĩu môi.
- Em đã khóc trong giấc mơ, gọi tên anh và đưa ra những lời hứa hão huyền về việc anh tham gia tạo ra Bumpy... Anh biết chuyện gì đã xảy ra, khi nào và với ai, bao nhiêu, kéo dài bao lâu hay bất cứ điều gì khác.
- Điều đó không dễ dàng với tôi, bạn không phạm tội trái với niềm tin của mình.
- Tôi đã từng, đang và có lẽ sẽ tiếp tục thử những điều mạo hiểm mới.
- Tôi nên hiểu điều đó như thế nào?
- Em là của anh, mãi mãi.
- Tôi sẽ ghi nhớ điều đó, đây là lần đầu tiên tôi nghe về chuyện này... bạn biết đấy, ai đó hứa hẹn điều gì đó lãng mạn như vậy.
- Lãng mạn ư? Anh có lãng mạn với em không?
- Vâng, hơn bất cứ ai. Anh mua quà và hoa gần như mỗi ngày, mong muốn đưa em đi cùng khắp mọi nơi, lời nói và hành động của anh... Em rất may mắn khi có anh... Anh chính là hình mẫu lý tưởng trong những bộ phim lãng mạn.
- Tớ không nghĩ vậy, nhưng nếu cậu hạnh phúc thì tớ sẽ nhớ rằng cậu thích tớ nhiều đến thế đấy - anh ấy trêu tôi.
- Tôi muốn giữ lời hứa đó, bạn có thích cách tôi đối xử với bạn không?
- Ừm... đúng rồi anh yêu, vì em hạnh phúc, em có thể thư giãn khi ở bên anh. Em nghĩ anh đang cư xử như một kẻ điên khi thế giới bên ngoài là một chiến trường. Anh là người yêu của em và là người em yêu thích nhất.

- Vậy là không nói chuyện nữa chứ? - Anh ấy đáp lại nụ hôn mà tôi vừa dành cho anh ấy.
- Không thể cưỡng lại được nữa - Tôi đã thú nhận trong vòng tay anh ấy.
- Ừm, vậy thì tuyệt vời… Tôi thích điều đó, nhưng có một điều bạn có thể sẽ nghe từ tôi.
- Được rồi, chuyện gì vậy? - Tôi lẩm bẩm, Yoongi đang hôn lên cổ tôi và càng lúc càng muốn chạm vào tôi hơn.
Cơ thể tôi run lên vì những lựa chọn của anh ấy. Tay anh vuốt ve bộ đồ ngủ và làn da tôi. Tôi cảm nhận được sự hưng phấn dâng trào, tình cảm của anh ấy càng mãnh liệt hơn, sự e lệ tan biến, để anh ấy làm những gì mình thực sự muốn.
- Ừm... em yêu... Ai đó ở chỗ làm của anh...
- Ôi không... giọng điệu của bạn cứ như thể tôi nên đến đó và giết chết kẻ đang quấy rối chồng tôi vậy?
- Anh hiểu em quá rõ, nhưng không sao đâu... cô ấy nên tự kiềm chế được sau những gì đã xảy ra...
- Và chuyện gì đã xảy ra?
- Tôi bắt cô ta quỳ xuống trước mặt tôi.
- ....Được rồi.... cô ta đã phạm những tội gì?
- Bạn biết đấy... vài cái.
- Em thích cảm giác mà đôi tay anh mang lại cho em... nhưng hãy nói cho em biết đi, em tò mò lắm.
- Cô ta cố thu hút sự chú ý của tôi bằng cách gây tai nạn xe hơi... Tôi không hỏi cô ta đang nghĩ gì.
- Thật sao?! Tại sao?! Em yêu anh, nhưng lý do nào đủ chính đáng để anh làm vậy?
- Lúc đầu, tôi nghĩ đó là một tai nạn, nhưng khi tôi quyết định chở cô ấy về nhà bằng xe máy của bạn, cô ấy... đã làm một việc nguy hiểm hơn.
- Một điều cấm kỵ... này người đẹp, là tôi đây - anh ta bắt đầu phản kháng khi bị chạm vào vùng bụng và phần dưới cơ thể.
Yoongi lầm bầm điều gì đó rồi ngồi xuống, vẻ mặt bực bội. Tôi ôm anh ấy từ phía sau và anh ấy cứng người lại.
- Hãy cho anh thấy đi, tình yêu... Anh sẽ xóa đi những ký ức đó.
Tôi nhận thấy có chút khó khăn khi nhận ra rằng anh ấy có thể không thích cách cô ấy đụng chạm, nó quá trần trụi... cô ấy muốn khơi gợi phản ứng tình dục từ anh ấy.
- Yoongi... cô ấy muốn sự thân mật, còn anh thì sao?
- Không em yêu, anh không đòi gì cả, chỉ đề nghị chở cô ấy về vì xe bị hư và cô ấy có thể tự về nhà được, không cần thiết phải đến bệnh viện.
- Đó là quấy rối tình dục, nhưng sẽ chẳng ai tin rằng bạn không thích điều đó, bởi vì bạn là đàn ông và cô ấy có thể nói dối về lý do tại sao cô ấy lại ôm bạn trên xe đạp.
- Rồi ca đêm bắt đầu và tôi không thể hồi phục được, không muốn cho bạn biết chuyện đó, xấu hổ quá.
- Này... em cứ thoải mái nói với anh những điều đó đi em yêu, em không cần phải lo lắng về việc anh sẽ nghĩ gì... Anh tin em mà.
- Vậy thì hãy xóa bỏ những ký ức kinh khủng đó đi... Tôi không muốn trở thành đồ chơi của ai cả.
- Yoongi... - Tôi hạ tay xuống, nhẹ nhàng vuốt ve anh ấy và dừng lại khi anh ấy rụt tay lại thay vì thư giãn để tận hưởng sự chú ý của tôi.
- Đã từng có thời điểm những điều đó khiến tôi cảm thấy dễ chịu, những thứ mà tôi đã bán rẻ bản thân mình.
- Ừm... bạn biết đấy, con người có thể rất xấu tính... nhưng bạn đã thay đổi suy nghĩ về điều đó rồi.
- Chuyện là tôi không muốn dùng những chiêu trò đó nữa và tôi bắt đầu đánh mất chính mình, bởi vì nếu tôi tự nguyện chấp nhận, bất kỳ người bạn nào của tôi cũng sẽ gặp nguy hiểm, vẫn bị đánh thuốc mê hoặc bắt cóc đôi khi, chủ yếu là lúc đầu. Chúng tôi hứa sẽ tự bảo vệ mình, mọi thứ đã thay đổi, chúng tôi trở nên nổi tiếng bất chấp tất cả những lời hứa suông.
- Nhưng tôi sẽ không bao giờ làm thế.
- Tôi biết... tôi biết tình yêu của bạn là thật.
- Nếu bạn biết... thì tại sao...?
- Bởi vì tôi tan vỡ, tổn thương... Tôi không thể là chồng của một thiên thần.
- Em không phải thiên thần đâu Yoongi, em chỉ là Baika đang cố gắng hết sức thôi.
- Anh không biết mình sẽ dám làm gì với em, tình yêu của anh.
- Chúng ta hãy cùng nhau xóa bỏ ký ức tồi tệ đó, thay vì cứ mãi nghĩ rằng bạn có vấn đề với tôi.
- Tôi có thể rất tàn nhẫn.
- Chắc hẳn bạn có lý do riêng, tôi cũng không phải người dễ mềm lòng.
- Tình yêu ơi... hãy chạm vào em... như... chỉ có anh mới có thể làm được.
Tôi đã vui vẻ làm điều đó, đó là một tình huống khó xử, dễ nhận thấy, tôi muốn tận hưởng nó nhưng sau đó lại cảm thấy khó chịu. Những tổn thương của anh ấy thôi thúc tôi làm chậm lại để anh ấy không rút tay tôi ra.
- Yoongi... nhìn anh này.
- Trời ơi em yêu... em thật xinh đẹp.
- Hãy nhìn xem cô gái xinh đẹp này khao khát và yêu thương bạn đến nhường nào.
Anh ấy rên rỉ vì sung sướng, van xin tôi và đánh thức những ham muốn sâu kín nhất trong tôi. Sau đó, khi tôi gần như không còn tỉnh táo được nữa, anh ấy tắm rửa cho tôi và bế tôi lên giường. Có lẽ anh ấy đã dọn dẹp và ăn gì đó trước khi quay lại với tôi, những nụ hôn của anh ấy có vị như dứa.
Video âm nhạc của SUGA:

Tôi cẩn thận không để tóc cô ấy bị ướt và để cô ấy nghỉ ngơi thoải mái trên chiếc giường cỡ lớn mà không mặc quần áo trước khi tắm. Tôi dọn dẹp căn hộ và thấy cô ấy đã chuẩn bị một vài thứ cho tôi.
- Mmmm Yoongi... - vợ tôi lẩm bẩm, sắp ngủ thiếp đi. Nhưng khi chạm vào tôi, ôm lấy thân thể lạnh cóng của tôi, cô ấy đã ấm lên rồi.
- Cứ nghỉ ngơi thoải mái nhé em yêu, anh sẽ ở đây bên em.
- Cô hài lòng chưa? - cô ấy hỏi.
- Suỵt... đến giờ nghỉ ngơi rồi.
- Đừng làm thế... đừng dừng lại ở khoản trợ cấp của tôi.
Bản năng hoang dã trong tôi muốn bảo vệ sự cho phép mà cô ấy đã dành cho tôi, ngay cả khi cô ấy đã hài lòng với số tiền đó rồi. Cô ấy tin tưởng giao phó cơ thể và sức khỏe của mình cho tôi đến giới hạn, luôn cho phép tôi thỏa mãn một sinh vật sinh ra để thích nghi với lối sống của tôi.
Một thứ mà chẳng ai muốn hay coi trọng, nhưng họ vẫn chơi đùa vì họ có thể và hầu hết sẽ không bao giờ đối xử với người khác như cách họ muốn đối xử với tôi.
Nhu cầu mãnh liệt về tình yêu thương và sự chăm sóc trong một thời điểm nào đó của tuổi trẻ, sự ngây thơ của tôi, niềm tin vào nhân loại... tất cả đều tan vỡ và hoen ố. Một kẻ diệt quỷ chuyên nói lời ngọt ngào mà dường như tôi xứng đáng phải nhận. Tôi đã xóa bỏ tình yêu khỏi vốn từ vựng của mình, những lời nói suông chỉ để đổi lấy vài nụ cười.
- Thế là đủ rồi anh yêu, em cũng mệt rồi... để sau nhé.
- Tùy bạn thôi, dù sao cũng thấy dễ chịu lắm.
Vẻ trẻ trung và xinh đẹp của cô ấy khiến tôi lo sợ rằng mình sẽ trở thành một trong những kẻ tồi tệ đó, những kẻ đã gây tổn hại đến tâm hồn tôi.
Nhưng thái độ thư giãn của cô ấy đang khiến tôi cảm động và hoàn toàn không phải là nói dối. Tôi muốn có một khoảng thời gian nghỉ ngơi và có lẽ sau này, khi cô ấy có nhiều năng lượng hơn, chúng ta có thể chơi đùa cho vui, mà không cần bộc lộ quá nhiều cảm xúc.

- Tuyệt vời, ngoại hình của anh và đồ ăn này nữa chứ - người lính đứng trước mặt tôi nhận xét.
- Người yêu tôi bảo tôi nên xin lỗi nếu tôi làm phiền người khác, nhưng tôi không xin lỗi. Ăn đi.
- Ồ... Tôi không biết làm sao... Tôi không thể rời mắt khỏi làn da của bạn - người kia đáp lại.
- Vẻ ngoài nhợt nhạt và cuốn hút... chắc hẳn là do dòng máu gia tộc vì anh ta là thành viên của gia tộc Min.
- Em đang nói gì vậy? Anh vừa mới rửa mặt xong trước khi đến đây... Chẳng làm được việc gì hữu ích ở nhà cả, công chúa nhỏ của anh thừa nhận rằng thật tuyệt khi có nhiều thời gian rảnh như vậy... cô ấy mệt mỏi đến nỗi chỉ muốn nghỉ ngơi yên bình ở nhà thôi.
- Giỏi lắm, giờ thì bạn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, trông tuyệt vời, luôn mỉm cười, tự hào vì có người yêu... Tôi nên trở thành fan của cô ấy thôi. Cô ấy làm được điều kỳ diệu.
- Ừ, cứ coi tôi là fan số hai của cô ấy đi - Sao họ lại ngạc nhiên thế? Tôi thường khoe người yêu của mình với những người thực sự thân thiện với tôi mà.
- Đừng dại dột mà ăn... ồ... ảnh của cô ấy đã được đăng rồi... đẹp đấy - Tôi gợi ý, điện thoại của tôi hôm nay hoạt động khá tích cực.
- Hình ảnh?
- Bạn chưa nghe nói cô ấy là người mẫu sao?

Tôi nhớ tất cả những bức ảnh đó, nhưng xem lại bản đã chỉnh sửa thì quả là khác. Cô ấy đã cho tôi xem tác phẩm của mình ngay lúc chụp ảnh, nhưng giờ đây, sau nhiều tháng, khi nhìn vào toàn bộ bộ ảnh mà cô ấy đã góp phần tạo nên, mọi chuyện lại khác hẳn.
- Anh chàng đó... có thể là vì tôi không biết cái này được làm như thế nào nhưng...
- Ừm... đúng vậy, hắn ta muốn xin số điện thoại của cô ấy, nhưng không thành công, ngay cả khi hắn ta đã phá hỏng món quà tôi tặng cô ấy, lúc đó... tôi quyết định đưa cô ấy về nhà từ chỗ làm.
- Việc thân thiết với mấy gã đó như vậy có phải là chuyện bình thường không? Tôi sẽ không tin tưởng vợ mình nếu công việc của cô ấy là... gần gũi với ai đó.
- Tôi đã làm người mẫu được một thời gian kể từ khi trở thành thần tượng, điều đó thật phiền phức nhưng chắc chắn những gì chúng ta thấy là tình yêu và ham muốn trong ảnh thì khác xa với thực tế. Vợ tôi rất xinh đẹp và thu hút mọi ánh nhìn khi cô ấy xuất hiện với vẻ ngoài như vậy.
- Cô ấy bán gì?
- Đồ cưới, trang phục... trang sức và kính áp tròng... vân vân.
- Làm sao anh có thể tin tưởng cô ấy? Anh không thể lúc nào cũng đến đó được.
- Cô ấy đã nấu ăn cho sinh nhật tôi, và hôm nay bạn đang ăn những món cô ấy làm, đừng tưởng tượng những điều kỳ lạ về cô ấy, nếu tôi không muốn hẹn hò với cô ấy thì cô ấy đã không quyết định ở lại đất nước này. Cô ấy không đến đây để gặp tôi hay làm người yêu của tôi, đó chỉ là cách để biến giấc mơ của tôi thành hiện thực.
- Đó là giấc mơ gì?
- Sinh sống tại Nhật Bản.
- Nhật Bản? Anh gặp cô ấy ở đó à?
- Không, ở Seoul, công ty của tôi đã tuyển dụng cô ấy. Baika nghĩ rằng việc cô ấy có thêm nhiều lựa chọn và công việc ở đây sẽ mở ra cơ hội đến thăm đất nước mà cô ấy yêu thích.
- Vậy thì chuyện giữa anh và cô ấy...
- À... có thể nói là tôi đã cố gắng hết sức. Giờ thì cô ấy nói tiếng của tôi trôi chảy, yêu đất nước này và quan trọng hơn, cô ấy thực sự yêu tôi. Và cô ấy không thể giả vờ được, có thể nói là... tôi rất giỏi phát hiện kẻ nói dối.
- Sao anh có thể chắc chắn như vậy? Cô ấy có thực sự chung thủy không?
- Đúng vậy, tôi là người duy nhất có thể khẳng định điều đó ngoài người yêu của cô ấy.
- Cái gì?! Sao có thể như vậy?
- Ừm... có thể nói là cô ấy khá kén chọn người mà cô ấy muốn ở bên cạnh.
- Giờ thì cô ta có một gã nhà giàu giàu có để chu cấp cho mình rồi.
- Cô ấy giàu hơn tôi, trẻ hơn và có lẽ là người thông minh nhất mà tôi từng gặp.
- Và cực kỳ quyến rũ, vậy... có người yêu nào không? Thật à?
- Ừ, chắc vậy. - Anh ta có cử chỉ ám chỉ chuyện tình dục, nhưng công chúa của tôi vẫn trong trắng khi tôi nhận ra nàng xinh đẹp và muốn giữ nàng bên cạnh.
- Tại sao cô ấy lại...
- Cô ấy sẽ không xiêu lòng trước những lời nói ngọt ngào, tiền bạc hay địa vị của tôi... ở đất nước cô ấy, cô ấy đã tự mình đạt được những điều đó rồi. Có lẽ là do khuôn mặt của tôi.
- Không, chắc chắn không phải vậy.
- Này, hãy đối xử tốt với vợ tôi nhé, tôi đủ đẹp trai mà.
- Ừ... ừ...
Ảnh đại diện của Jungkook:

- Hai người đang làm gì ở đây vậy?
- Săn bắn... - Jin bình luận.
- Chết tiệt, sao không trả lời tôi cho tử tế một lần thôi chứ?
- Tên khốn đó là ai vậy? - Nam hỏi.
- Hả?! Ai biết được, nói cụ thể hơn đi Namjoon. Ở đây có khá nhiều chàng trai đấy.
- Các tù nhân, Jin đã được minh oan.
- Con quái vật đó à? Không chắc lắm, chưa được thông báo gì về nó cả. Còn người kia? Tôi nghĩ... hắn là một tay buôn... bạn biết đấy? Cái kiểu hay xuất hiện trên các chương trình truyền hình để xem có ai nghiện hàng của hắn không.
- Ai cơ?... Có ai đó mà chúng ta nên nhớ sao? - Namjoon hỏi.
- Kẻ suýt giết chết tôi... bạn biết là ai rồi đấy. Tôi tưởng hắn đã biến mất khỏi cuộc đời chúng ta nhưng có vẻ như hắn chỉ đến đây để vui chơi thôi.
- Anh ta ư? Còn người kia nữa?
- Nghe này, chúng tôi đã rất khó khăn để khống chế hắn ta và có người bất tỉnh sau trận chiến... may mà Jimin đang ở tháp điều khiển nên không thể di chuyển khỏi vị trí của mình. Tôi đến với vai trò "hỗ trợ" vì đội truy bắt đang gặp khó khăn trong việc bắt giữ chúng, cuối cùng chúng đã bị lạc khi trốn thoát theo những tuyến đường quen thuộc mà chúng tôi thường sử dụng để thực hiện nhiệm vụ và huấn luyện.
- Chắc chắn họ sẽ không nói gì đâu... chúng tôi được gọi đến đây để bắt hắn... nhưng tôi muốn bóp cổ tên khốn đó... vì hắn mà tôi phải chấm dứt vài tình bạn, họ nghiện thứ gì đó không biết là gì. - RM nói.
- Hoặc những người đã phung phí tiền bạc và chết sớm hơn cần thiết vì phải bán thân, sống một cuộc đời khốn khổ. Và nhìn vào mặt cậu xem, hắn ta là cái gì vậy? Một con sư tử à? - Jin nắm lấy cằm tôi để xem vết thương.
- Gần như... chỉ cần tưởng tượng Baika có thể gặp họ thôi cũng đủ khiến tôi rùng mình.

- Anh ơi... Em nghĩ chúng ta không nên giấu giếm cô ấy đâu - Em nói nhỏ
- Kook à... cô ấy đang dần quên đi chuyện đó và tập trung vào hạnh phúc cũng như việc mang thai của mình. Anh không muốn thấy cô ấy lại căng thẳng nữa, sức khỏe của cô ấy là trên hết.

- Này, đi theo tôi một lát nhé, Yoongi có thể chịu đựng được một phút mà không nói về việc cậu thay đổi nhiều như thế nào chỉ trong vài ngày.
- Được rồi... thỏ con, em cần gì?
- Ngoài việc ai đó dùng quần áo tôi được tặng ở chỗ làm ra thì sao? Ừm, anh/chị to con quá, không thể lấy giúp tôi thứ gì đó cần trong bếp được.
- Tôi biết là cô chỉ thích chiều cao của tôi thôi mà... - Tôi đã làm cô ấy bật cười.
- Yoongi, cậu nghĩ sao? Tớ nên làm gì với cậu ta đây? Nếu tớ biết cậu ta lại như thế, tớ đã quấy rối cậu nhiều hơn rồi.
- Xin hãy thông cảm, anh ấy đến thẳng chỗ chúng tôi sau khi dắt chó đi dạo.
- Người nên tử tế là anh ấy... lại giúp tôi một chút đi - cô ấy kéo tôi theo và con chó của tôi tiến lại gần để được Yoongi vuốt ve. Chắc hẳn anh ấy đã nhận thấy điều gì đó đang xảy ra với cô ấy, vì anh ấy có vẻ rất muốn làm hài lòng cô ấy.

- Aish... Em mệt quá, đi ngủ thôi - Suga thở dài trên ghế sofa, cố gắng không nhắm mắt lại.
- Anh muốn đợi và thổi nến chứ, anh bạn.
- Chúng ta có thể ăn bánh ngọt vào bữa sáng, Baika đề nghị.
- Nghe có vẻ là một ý tưởng hay, tốt hơn ý tưởng của tôi, phim này chán quá! - Anh ấy duỗi người, tôi nhận thấy anh ấy tăng cân nhưng trông không béo.
- Anh bạn, cậu có tập thể dục nhiều hơn không?
- Ừm... cô ấy đã thuyết phục tôi chuẩn bị thể lực trước khi tham gia khóa huấn luyện.
Anh ấy giải thích lý do và thời điểm anh ấy sẽ giống như tôi, giống như mọi người khác, bị mắc kẹt trong những căn phòng đầy những người phiền phức đó.

- Lối này - Yoongi ra lệnh cho tôi
- Gì?
- Baika dẫn đường cho cậu ấy, hình như cậu ấy bị điếc rồi.
- Yoongi có thể ngủ một mình, không cần chúng ta.
🤬🤬🤬🤬🤬🤬🤬
- Đừng để ý đến anh ta, anh ta không hiểu những gì bạn đang nghĩ và đó chỉ là sự bực bội của anh ta thôi. Anh ta không tin rằng nếu bạn yêu một thứ gì đó thì không nhất thiết phải có được nó mãi mãi... gần như mọi lúc.
- Tôi không hiểu ý bạn ở chỗ đó...
- Anh ấy rất vui khi có bạn ở nhà trong những kỳ nghỉ, điều đó có ý nghĩa rất lớn đối với anh ấy. Dù tôi không biết chi tiết... có lẽ anh ấy nghĩ rằng được như thế này... ừm... làm sao tôi giải thích được nhỉ?
- Đừng giải thích gì cho nó cả, nó tự hiểu được thôi - Suga đã túm lấy và cướp mất cô ấy, con chó của tôi lo lắng quá nên tôi vui vẻ dỗ dành nó.
- Con chó của bạn thông minh hơn bạn đấy! - Con vật sủa lên như thể nó hiểu những gì người chủ đang nói.
Video âm nhạc của SUGA:

- Tình yêu ơi... sao em lại đối xử với Jungkook như vậy?
- Tên ngốc đó... hắn nghĩ mình sẽ phải dành bao nhiêu thời gian cho bạn? Nếu hắn ưu tiên những việc khác thì bạn cũng sẽ làm vậy thôi.
- Đó là lựa chọn của anh ấy... có lẽ anh ấy chỉ tôn trọng vị trí của em trong trái tim anh thôi.
- Sao hắn ta lại có thể ngu ngốc đến thế, sau những chuyện đã xảy ra?
- Sau đó hãy đi nói chuyện với anh ấy và làm rõ mọi việc, để anh ấy không hành xử khác với cách mà bạn cho là đúng.
- À... được rồi, lên giường đi... Tôi sẽ đưa tên ngốc đó xuống.
- Đừng ép buộc anh ấy.
- Chuyện đó không phải... à... quên những gì tôi vừa nói đi - Tôi thấy anh ấy đứng ở cửa, vẻ mặt bối rối. Anh ấy chuẩn bị đi ngủ và tôi đã mời vợ tôi vào phòng tắm trước để nói chuyện với anh ấy.

- Sao cậu lại chắc chắn rằng cô ấy sẽ làm theo lời tớ? - Jungkook hỏi.
- Bởi vì nếu ý định của cô ta khác thì chúng ta đã phát hiện ra sớm hơn rồi. Jin sẽ không giấu giếm tôi nếu cô ta ngoại tình. Anh ta sẽ không lén lút sau lưng tôi chỉ vì anh ta có cơ hội với bất kỳ cô gái nào của tôi khi tôi quyết định có người yêu. Cô cũng vậy thôi.
- Cô ấy không phải là người phụ nữ duy nhất tôi thấy hấp dẫn, nhưng so với những người khác thì cô ấy vẫn là lựa chọn tốt hơn đối với tôi - Jungkook nói.
- Tôi hiểu, nhưng đừng gọi đó là tình yêu... hãy dùng từ khác vì cô ấy đang cố gắng tạo một vị trí trong cuộc sống của mình cho bạn, một vị thế độc quyền mà mọi người đều biết rõ các quy tắc và giới hạn - tôi đã giải thích.
- Còn Jin thì sao?
- Anh ấy đã tự ý thay đổi mọi thứ và cô ấy bị tổn thương... niềm tin của cô ấy dành cho anh ấy đã khác... anh ấy đã phá vỡ một điều gì đó không thể hàn gắn nên cô ấy đang cho anh ấy một cơ hội khác để bắt đầu lại từ đầu.
- Ừm... bạn có thể cho tôi biết khi nào cô ấy và Jin...
- Khi tôi mời anh ấy, nếu bạn muốn biết khi nào họ quan hệ tình dục lần đầu tiên - tôi đã nói rõ nhưng không đề cập đến những chi tiết cụ thể hơn.
- Đó cũng là lần đầu tiên tôi hôn Jin theo một cách khác với tình cảm bạn bè thông thường - cô ấy nói, sẵn sàng lên giường.
- Ý cậu là trên môi anh ấy à? - Jungkook hỏi.
- Ừ... Em không nhớ là mình đã hôn anh ấy... hay là em đã hôn anh nhỉ? - Cô ấy vuốt ve khuôn mặt tôi một cách trìu mến và ân cần.
- Không, bạn chưa từng làm thế, nhưng đã chấp nhận một lần trong một trò chơi thách đố.
- Đó chỉ là một trò chơi, nó không có ý nghĩa gì đặc biệt cả - Tôi nói vậy trước khi đi đánh răng và làm các việc thường ngày buổi tối.
- Tôi biết, nhưng nó thật tuyệt - anh ấy thừa nhận.
- Ừm... với tôi thì sẽ tốt hơn nếu hành động đó có ý nghĩa rõ ràng.
- À... vì thần âm nhạc... hãy hôn cô ấy nếu đó là điều các người muốn - tôi nói khi quan sát họ từ phòng tắm.

