Ngọt hơn cả kẹo

Em bé sắp chào đời

Video quảng cáo của Baika:

photo

- Nhân dịp gì vậy?

- Jin và Jungkook sẽ đến tối nay.

- Tại sao? Ý tôi là họ là bạn thân nhất của chúng ta, và tất cả những điều đó nhưng... tại sao lại là tối nay?

- Họ muốn gặp bạn và an ủi tôi.

- Đúng như cậu nên làm... Yoongi, một quyết định sai lầm sau khi uống nhiều hơn bình thường một chút không phải là tội lỗi.

- Danh tiếng của tôi đang xuống dốc không phanh, nếu người hâm mộ muốn loại bỏ tôi thì đó sẽ là dấu chấm hết cho cả thế giới của tôi. Ngay cả gia đình tôi cũng nhận được những cuộc gọi kỳ lạ.

- Cả thế giới của bạn à? Vậy thì tôi chỉ là một người quan sát thầm lặng thôi sao? Cảm ơn vì lời nhận xét chân thành và đáng trân trọng đó.

- Ana... ý tôi không phải vậy... chính bạn mới là người...

- Vậy thì, hãy quên đám đông cầm đuốc đi và tập trung vào bản thân mình một lần thôi. Tôi ở đây, đó không phải là điều bạn muốn sao? Ít nhất tôi cũng cần biết điều đó, bạn không nghĩ vậy à?

photo

- Đến được đây không hề dễ dàng, ít nhất là với tôi. Tôi không biết phải sống thế nào nếu không có âm nhạc. Tôi cũng không muốn tách rời khỏi nhóm của mình... làm việc một mình cũng ổn, vì tôi biết đó chỉ là cơ hội hạn chế để làm mọi việc theo ý mình.

- Và đây là một điều hiếm hoi, không phải nhóm nào cũng gắn bó với các thành viên như các bạn... Tôi rất vui vì các bạn được bao quanh bởi những người không đủ xấu xa để cố gắng loại các bạn ra khỏi nhóm nhằm giữ gìn danh tiếng của họ.

- Tất cả mọi người đều đã thể hiện sự ủng hộ của mình dành cho tôi trong tình huống khó xử này. Hobi không hiểu chuyện gì đã xảy ra vì tôi đang ăn tối với bạn của cậu ấy. Hãy hiểu cho tôi.

- Anh ấy nên lo lắng về điều đó, tại sao bạn gái anh ấy lại theo đuổi cậu? Tôi đâu có làm gì khác ngoài việc thấu hiểu.

- Cô ấy chưa bao giờ dám nói rằng họ có một mối quan hệ chính thức... Sau tôi ư? Không đâu em yêu... Cô ấy... - Tôi không hề có ý định bàn về cô ấy nhưng dường như chỉ cần mở miệng ra thôi cũng đủ gây rắc rối rồi. Chúng tôi khó mà hiểu nhau, vì tôi quên mất cách cho anh ấy những gì anh ấy muốn, trả lại vị trí xứng đáng của anh ấy trong cuộc đời tôi. Tôi như đang sống trên một hòn đảo, yêu anh ấy một cách mù quáng và chấp nhận những quyết định của anh ấy.

MV của Suga:

- Có thể trước đây cô ấy chưa từng biết anh, nhưng sau một thời gian, sau khi uống rượu cùng anh, nghe giọng anh... tôi nghi ngờ cô ấy đã từng nghĩ đến việc gặp lại anh, hoặc thậm chí là gặp lần cuối để chắc chắn rằng mình không tự tạo ra một buổi hẹn hò lý tưởng cho chính mình. Min Yoongi, tôi không phải là người duy nhất có lý do để yêu anh, tôi chỉ may mắn vì chúng ta đã kết hôn với nhau.

- Nếu bạn cho phép tôi giải thích... - Tôi hiểu ý cô ấy nhưng... không phải... cô ấy có vẻ phản đối điều đó...

- Xin lỗi Yoongi, nhưng em không thể nghe anh nói về tất cả những điều anh học được từ một người phụ nữ khác, người rất xinh đẹp và tài năng, lại còn có thể gặp gỡ mà không cần giấu giếm như anh với em. Hay việc danh tiếng của anh quan trọng hơn việc em sinh con nối dõi cho anh. - Cô ấy ghen tuông, không chắc chắn về tình cảm của tôi dành cho cô ấy... đó là lý do tại sao chúng tôi không thể nói chuyện mà không cãi nhau.

🤨😏😈

- Yoongi, cậu đang lên kế hoạch gì vậy?

- Tôi chưa nói gì cả... nhưng bạn đang ghen tị.

- Tôi đã kết hôn với anh và anh đang tận hưởng điều này quá mức. Anh coi đây là một trò chơi sao?

Tôi hôn cô ấy, nhận ra rằng cô ấy muốn tôi, đôi môi tôi, bàn tay tôi, tất cả mọi thứ thuộc về tôi. Tôi bất hạnh đến nỗi không nhận ra mình tồi tệ đến thế nào khi không có cô ấy bên cạnh.
Tóc cô ấy mềm mại và dài hơn, cô ấy đã quen với việc sử dụng các sản phẩm không mùi để tránh bị ốm do những thay đổi trong thời kỳ mang thai, điều này sắp kết thúc rất sớm, có thể vào tháng 11 nếu cô ấy giữ nguyên ngày dự sinh như đã được thông báo.

Điện thoại trong túi tôi kêu lên đòi sự chú ý nên tôi dừng việc đang làm, nhìn vào đôi mắt cô ấy, ánh mắt rạng rỡ, má cô ấy ửng hồng vì tôi đang chú ý đến cô ấy, chú ý hơn bình thường.
Tai phải của cô ấy được xỏ một lỗ mới để đeo một trong những món trang sức cũ của tôi, một kiểu mà tôi đã dùng rất nhiều và mua bằng tiền tiết kiệm của mình khi kiếm đủ tiền để tiêu xài thoải mái.

- Anh hoàn toàn thuộc về em, đừng nghi ngờ điều đó - tôi nói với cô ấy.

Tôi nghe điện thoại trong vòng tay, cô ấy ôm tôi và hôn lên cổ tôi. Cuộc gọi liên quan đến gia đình tôi, và ngày mai, tôi sẽ giới thiệu cô ấy với những người thân trong gia đình chưa biết về cuộc hôn nhân và việc cô ấy mang thai của tôi, mặc dù tôi đã nhờ bố mẹ báo trước để họ không bị đau tim khi gặp cô ấy.

- Anh yêu... ngày mai... em hãy mặc thật đẹp nhưng thoải mái nhé, chúng ta phải đi đâu đó. Em yêu...

- Anh/chị có thể chọn đồ cho em/tôi lần nữa... anh/chị có thể cho em/tôi biết dịp gì không? Hoặc ít nhất là kế hoạch tối nay của anh/chị nhé? - Tiếng chuông cửa làm chúng tôi/tôi cảm thấy chưa sẵn sàng đón tiếp khách, nhưng họ là những vị khách đặc biệt.

- Tuyệt mật, người đẹp, ra mở cửa đi. Tôi sẽ lo phần ăn tối.

- Tuyệt vời!! - Cô ấy hạnh phúc chỉ với một chút ít từ tôi. Đôi khi tôi quên mất rằng cô ấy rất thành công và không cần gì hơn ngoài sự hiện diện và tình yêu thương của tôi.
Cô ấy đang dạy tôi rằng tình yêu không phải là những gì tôi từng tin tưởng... có lẽ cô ấy đúng và tình yêu mạnh mẽ hơn thù hận.

photo

- Yoongi, chúng ta sẽ mượn phòng của cậu!!! Sao cậu không ra khỏi bếp trước đã? - Jin chào tôi một cách lịch sự và đã ra lệnh cho tôi ngay trong nhà mình 😤 Tôi chỉ chịu đựng lời chào bất lịch sự của anh ấy vì tôi đã gọi anh ấy đến, và anh ấy đã hủy buổi chơi game để ngủ lại căn hộ của tôi.

- Yoongi... chúng ta...- Jungkook định nói gì đó nhưng giọng nữ làm tôi phân tâm, khiến tôi thắc mắc. Jin đã đỡ cậu ấy dậy trước khi họ phá hỏng bầu không khí. Ít nhất họ cũng nhận thấy sự cố gắng của tôi, và tôi cũng nhận thấy tình trạng ướt át của họ.

- Yoongi, mấy cậu ấy tìm thấy mấy cô gái ở ngoài trời mưa và đã đưa họ vào nhà rồi, anh sẽ cho họ quần áo khô… chào họ nhé.

Vợ tôi rõ ràng là rất ngạc nhiên, nhưng chỉ nở nụ cười tươi nhất khi cô ấy muốn tôi tập trung vào mình.

- Ừm... mấy cậu ấy đang ở trong phòng tôi, tôi có nên đi thay họ không? - Tôi không nhớ họ đã hiểu rõ về mối quan hệ của chúng tôi chưa nhưng tôi cố nén lại, đề phòng trường hợp xấu nhất. Đó là một nhiệm vụ khó khăn khi tôi đã tự hứa với bản thân sẽ không để cô ấy phải chịu khổ khi kéo cô ấy ra khỏi cuộc sống thần tượng của tôi.

- Không, tôi có rất nhiều đồ của mình ở phòng bên cạnh để chia sẻ. - Cô ấy nhìn tôi, chắc chắn rồi, tại sao quần áo của cô ấy lại ở trong phòng tôi? Bởi vì tôi không muốn chuyện thị phi xảy ra.

- Khoan đã...ừm...Lát này ăn tối cùng nhau nhé? Ý tôi là, dù sao cũng chỉ là một cuộc hội ngộ nhỏ thôi mà.

- Tôi tin rằng chúng ta đã đủ gây chú ý rồi... - Jisoo nói.

- Chỉ cần có khăn tắm là chúng ta sẽ ổn thôi...chậc!!! - Lisa nói thêm

- Chúc phúc... Tôi hy vọng các bạn không phiền nhé... điều quan trọng là không bị cảm lạnh, tôi sẽ làm phần còn lại ở đây trong bếp. Em... yêu của tôi... cô ấy... tôi... cứ kệ tôi đi, được không?

Họ đều sốc trước lời nói của tôi. Baika vẫn là vợ tôi, dù tôi đã yêu cầu sự kín đáo và nhiều hơn thế nữa. Điều đó không có nghĩa là tôi muốn yêu cầu cô ấy rời đi và biến mất như gió. Hoàn toàn ngược lại. Tôi muốn chắc chắn rằng mọi thứ ở đây đều có thể là lời nhắc nhở về tình yêu của cô ấy dành cho tôi.

photo

Trong lúc chúng tôi ăn tối, điện thoại của cô ấy bận nên chúng tôi nhờ cô ấy nghe máy lúc các cô gái đã rời khỏi căn hộ, mang theo rất nhiều đồ ăn thừa mà chúng tôi không dám ăn hết.
Tôi rất khó chịu vì điện thoại cứ reo liên tục và không ai có thể phớt lờ được. Thông báo, cuộc gọi, cô ấy hoàn toàn phớt lờ, chỉ tập trung vào chúng tôi, bảo chúng tôi đừng để ý đến món đồ tôi để trên ghế sofa trước khi cô ấy đi tắm, dù tôi đã gợi ý như vậy, để có thời gian trang trí bàn ăn và chuẩn bị cho một buổi tối đặc biệt, giờ thì không còn lãng mạn như tôi tưởng tượng nữa.

- Yoongi... anh có thể giải thích được không?

- Ừm... hình như đêm đó có người chụp ảnh rồi gửi cho bạn... không phải vậy...

photo

- Họ đang cố giết bạn à? Trời ơi... xóa họ đi trước khi tôi thực sự ghen tị, xin lỗi tôi cần thêm chút thời gian.

Tôi gật đầu không nhúc nhích vì cô ấy đứng ngay trước mặt, tôi hầu như không thể nhìn rõ màn hình TV đang chiếu bộ phim mà chúng tôi đã quyết định xem cùng nhau. Nhưng tôi lo lắng cho cô ấy hơn, tôi cho cô ấy không gian và thời gian, tôi nghi ngờ cô ấy sẽ không dễ dàng vượt qua chuyện này sau những gì cô ấy đã nói với tôi trước đó. Tôi thấy cô ấy biến mất vào phòng tắm một lần nữa, trước khi mấy người kia giật lấy thiết bị từ tay tôi để xem xét.

Suốt bữa tối, cô ấy rất im lặng nhưng mỗi khi tôi nhìn về phía cô ấy, ánh mắt cô ấy đều hướng về phía tôi. Lúc đó tôi cảm thấy tồi tệ vì có lẽ cô ấy đã đúng và tôi đã không thể giữ khoảng cách với người phụ nữ đó hoặc nhóm phụ nữ của cô ấy, dựa trên những hình ảnh mà tôi thấy.

- Cô ta là ai? Và tại sao cậu lại hẹn hò với cô ta? Chưa kể... cậu còn cho cô ta mặc quần áo của mình nữa... Min, chuyện này là sao vậy?! - Jin hỏi một cách nghiêm túc, giọng bực bội. Tôi biết tại sao... anh ta sẽ không bao giờ rơi vào hoàn cảnh này. Nhiều lần họ đã năn nỉ tôi bỏ qua mọi lời bàn tán và dành cho cô ta vị trí và sự công nhận cần thiết.

- Không có gì cả...- Tôi bắt đầu xóa chúng và chặn các số điện thoại báo cáo sự việc cho cô ấy. Vì cô ấy phớt lờ nên họ đã thử gọi bằng các số khác nhau nhưng đều là những số đã liên tục gửi đi những hình ảnh tương tự.

- Không có gì ư?! Sao lại gọi là không có gì chứ!! - Jin nói to hơn hẳn. Cậu ta còn chưa kịp đặt mình vào vị trí của tôi đã mở miệng rồi.

- Anh ơi... những bức ảnh này là...

- Không có chuyện gì xảy ra cả, tôi không bao giờ dám làm thế - Tôi đã nói rõ trước khi Jungkook kịp nói thêm điều gì khác dựa trên những gì cậu ấy vừa thấy.

- Nhưng tại sao lại phải gửi trực tiếp cho cô ấy chứ? - Jin hỏi để chắc chắn rằng những bức ảnh vẫn còn đó vì cô ấy không nghe điện thoại ngay lập tức. Anh bực mình đến mức lẩm bẩm một mình khi xem điện thoại của cô.

- Tôi không biết... có lẽ là quản lý hoặc trợ lý của cô ấy, chúng tôi không hoàn toàn ở một mình. Họ chụp ảnh nhưng tôi nghĩ là do đồ ăn hoặc nhà hàng chứ không phải do tôi.

- Và vợ anh biết chuyện đó sao? - Jin hỏi, theo tôi thì anh ấy còn buồn hơn cả cô ấy.

- Ừ... mình đã kể hết cho cô ấy nghe... nhưng tối hôm đó mình gặp rắc rối... đâu phải mình đi hẹn hò bí mật gì đâu... - Jin không hài lòng với câu trả lời của mình.

- Đừng lo lắng cho tôi, tôi ổn mà các bạn... Còn các bạn, hãy nhớ rằng có nhiều người hơn chúng ta đang chờ đợi cơ hội nhỏ nhất để trở nên quan trọng với các bạn.

- Ừm... không thể nào... đâu phải mình đã lên kế hoạch gặp cô ấy, mình không tìm được lý do chính đáng nào để từ chối, thật ra là mình không muốn bất lịch sự với cô ấy, vì vậy mình mới nhận lời, vì được ăn tối cùng nhau và vì chúng ta sẽ không ở một mình... Hoseok có thể nhận ra, mình đã nhắn tin cho anh ấy về cô ấy.

- Anh đã kết hôn rồi... lẽ ra anh nên nói với cô ấy là anh đã có người yêu chứ? Em... đợi đã, Hoseok hyung?, sao lại là anh ấy? - Jungkook đột nhiên hỏi.

- Tôi không chắc về chi tiết, nhưng Hoseok từng hẹn hò với cô ấy một thời gian trước khi cô ấy đến và cố gắng nói về anh ấy, Sakura và người quản lý cũ của chúng ta, tức là Baby Brown.

- Không phải như mọi người nghĩ đâu?... Cô ấy vừa ở với Hoseok, giờ lại đang ôm cậu trong nhà hàng... Yoongi, ôm ư?! - Jin nhấn mạnh

photo

- Anh bạn... anh nghĩ tôi ngu à? Tôi đâu có ngoại tình với vợ đang mang thai.

- Thôi nào... đừng cãi nhau về mấy chuyện đó nữa, hãy xem phim cho yên tĩnh nào.... Kẻ gian lận là tôi chứ không phải anh ta, nhớ chứ?

- Cậu không hề gian lận, đừng hòng thách thức anh ta nói với cậu điều đó! - Jin rất bực mình và lại lớn tiếng.

- Đúng vậy cưng, em đã tin tưởng chúng tôi, nhưng ai cũng biết em là vợ của Yoongi mà. Phải không? - Jungkook nắm tay cô ấy và nhìn cô ấy, khiến cô ấy ngượng ngùng. Tôi và Jin chỉ gật đầu khi cô ấy cũng nhìn quanh về phía chúng tôi.

- Tôi có, chúng ta có thể gọi đó là tình huống đặc biệt hay gì đó, nhưng đối với mọi người, tôi là kẻ ngoại tình và nên cho phép anh ta làm điều tương tự, vì chúng ta đều bình đẳng trong mối quan hệ này và anh ta liên tục can thiệp vào...

- Đừng có nói thêm gì nữa... Nghe em nói thế làm anh đau lòng lắm - Jungkook dùng một ngón tay giữ lấy môi cô.

- Baika... chúng ta không lừa dối, chúng ta đang cùng nhau chữa lành vết thương - Jin đột nhiên thốt lên.

photo

- Đúng vậy... và đừng phủ nhận rằng họ có lẽ có những thứ mà tôi thiếu. - Tôi dám nói đó là một phần niềm tin của mình.

- Điều đó khiến tôi tự hỏi các bạn đã hẹn hò với những người như thế nào mà lại tin như vậy. Các bạn thật hoàn hảo, khác biệt, độc đáo... Tôi thực sự trân trọng những lời nói của các bạn nhưng tôi chỉ là một cô gái, không phải là một anh hùng có thể sửa chữa bất cứ điều gì mà các bạn đang cần.

photo

- Bunny, nghe anh này, chúng ta không lừa dối, chúng ta cần thiết đấy, được không? Nhắc lại theo anh nhé... cần thiết - Jungkook nắm lấy tay cô và đặt lên má mình, chắc hẳn cô đang lạnh sau những lần đến an ủi không ngừng nghỉ. Với cái bụng bầu xinh đẹp của cô, không còn nhiều chỗ để ôm ấp bất cứ thứ gì trong thời gian dài.

- Thôi nào em yêu, hãy nói rằng em cần chúng ta nhiều như tên ngốc kia - Jin chỉ...😮‍💨 ừm... anh ấy đang cố gắng an ủi cô ấy, nên tôi thậm chí sẽ không cảm thấy bị xúc phạm.

- Này, đừng có dám dùng những từ ngữ đó để nói về chồng tôi, khi chúng tôi ở bên nhau, anh ấy không bao giờ dám cư xử tệ. Anh ấy khó hiểu, nhưng đó là lý do tôi yêu anh ấy.

- Vậy là tôi dễ tính với cậu à? - Jin hỏi.

- Jin à, cưng ơi... em hoàn toàn khác với anh ấy và điều đó thật tuyệt vời. Jungkook à, em không cần phải giống ai khác để được yêu thương, em có những điểm quyến rũ riêng, nhưng điều thú vị là em có thể bắt chước những thứ em thấy hấp dẫn.

- "Hãy phớt lờ họ và hôn em đi," Jungkook đề nghị thay vì nói thẳng suy nghĩ của mình.

- Còn bộ phim thì sao? - Cô ấy hỏi.

- Chuyện đó bị thổi phồng quá rồi, hãy hôn cậu bé tội nghiệp ấy trước khi cậu ấy phải quay lại căn cứ. Chắc hẳn rất khó khăn khi sống chung với tất cả những người xa lạ. Tôi nhớ cậu ấy đã khó khăn thế nào khi ở với chúng ta. - Tôi xoa tay lên vai cậu ấy, giờ thì cô ấy đã để cậu ấy nhận nụ hôn từ môi mình. Tôi không phiền khi nhìn họ thể hiện tình cảm với nhau, lẽ ra tôi nên phản đối nhưng tôi không thể nào cảm thấy điều đó không nên xảy ra.

Ảnh đại diện của Jin:

photo

Yoongi không bỏ sót một chi tiết nào, anh ấy nhìn thành viên nhỏ tuổi hơn hôn vợ mình với vẻ thèm khát. Anh ấy thậm chí không ghen tuông mà chỉ thích thú quan sát cảnh tượng đó, còn tôi thì cũng muốn có cô ấy.

Tôi nhìn màn hình với vẻ mặt hơi khó chịu cho đến khi Baika dùng chân tôi để đỡ tư thế kỳ lạ mà Jungkook đang giữ cô ấy, vì bụng cô ấy nằm ở giữa và anh ấy không có cơ hội để xử lý những đường cong mới của cô ấy. Khi tôi đến thăm cô ấy ở Jeju, tôi đã học được cách nên chăm sóc cô ấy như thế nào. Yoongi có vẻ sợ giúp đỡ cô ấy vì họ chưa thực sự sống chung với nhau lâu... anh ấy cũng thiếu kinh nghiệm như chúng tôi khi ở bên cạnh cô ấy... đôi khi lại cho cô ấy khoảng cách rộng hơn mức cần thiết.

- "Hãy đỡ cô ấy ngồi lên lòng con đi, Jungkook, con sẽ đè bẹp cô ấy mất." - Tôi khuyên.

- Được rồi... - Rõ ràng là anh ta đã làm theo lời chỉ dẫn mà không hề suy nghĩ.

- Yoongi chừa khoảng trống xung quanh họ, chắc chắn rằng họ sẽ không vô tình va vào đồ đạc nào. Anh cố gắng không nhìn chằm chằm vào họ như một kẻ điên, nhưng thật là một cảnh tượng nóng bỏng khi thấy đôi tay anh khám phá những đặc điểm mới trong khi miệng họ vẫn bận rộn.

- À... Yoongi cắn em, chỗ này nhạy cảm quá. Cô kéo tóc anh để thu hút sự chú ý của anh.

- Điều đó làm tôi phát điên, tôi cũng muốn cắn bạn.

- Đừng có mà làm thế Jungkook, cô ấy còn phải đi khám bác sĩ vài ngày nữa, nếu cậu đánh dấu vết thương bây giờ thì cô ấy sẽ không lành kịp đâu, và tớ sẽ bị mắng đấy - Yoongi cuối cùng cũng đặt ra giới hạn cho cậu ta.

- Thật là bực bội chết đi được!! - anh ta gục đầu xuống ghế sofa trong khi Baika tranh thủ vén áo lên và ngắm nhìn những cơ bắp săn chắc của anh.

- Không xăm hình nữa... Anh thích thế - Jungkook nhìn cô ấy và cởi áo, tất cả chúng tôi đều nhìn anh ấy. Đó không hẳn là điều tôi quan tâm nhất, nhưng thật tốt khi thấy anh ấy giữ nguyên hình dạng cơ thể mình, không xăm thêm hay làm bất cứ điều gì anh ấy thích.

- Không dùng mực nữa nhé Bunny... ít nhất là không phải bây giờ.

- Làn da xăm hình có cảm giác khác, vị khác và che đi những nốt ruồi của anh. - Cô ấy thoải mái nép mình bên cạnh anh, cho chúng tôi thấy cô ấy đã ảnh hưởng đến anh như thế nào. Anh kéo tay cô che đi phần cơ thể vừa được để lộ của mình. Tất cả những nụ hôn đó đã khởi đầu một điều gì đó khác biệt.

Baika an ủi anh một lúc, rồi nhẹ nhàng vuốt ve lên lưng anh để anh bình tĩnh lại, nhưng không phải vì cô đột ngột nói điều gì đó tiêu cực, mà giống như ý nghĩa "lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện" đằng sau hành động của cô. Vì vậy, tôi tập trung vào bộ phim. Phim không hay lắm nhưng những chiếc xe sang trọng cứ xuất hiện trên màn hình nên cũng đủ giải trí.

- Jin... giúp em với - cô ấy đột nhiên thì thầm hỏi tôi.

- Cái gì?! - Tôi không hề cố tình chờ đợi sự chú ý của cô ấy, mặc dù Yoongi sẽ có tiếng nói trước trong chuyện này.

- Giúp tôi với... Tôi không thể tự mình ra khỏi ghế sofa được.

- Ồ, chuyện đó... - Tôi đứng dậy và nhẹ nhàng kéo cô ấy lại, cô ấy ôm tôi để lấy lại bình tĩnh, nhận thấy tôi di chuyển mà không suy nghĩ nên tôi bị kẹt giữa tường và cô ấy.

- Các bạn ơi, mình sẽ nghỉ ngơi trong phòng ngủ, lưng mình đau quá, mình muốn nằm xuống xem Bumpy có thể dịch chuyển sang tư thế thoải mái hơn cho mình không.

- Để tôi giúp bạn, hãy quay người lại - tôi nhanh chóng đề nghị.

photo

- Anh có sẵn gối trong tủ cho em ấy, cứ dùng thoải mái đi, đối đãi như công chúa vậy - Yoongi bình luận. Anh ấy đưa đồ uống cho Jungkook, tôi không để ý lúc nào cậu ấy mới nhận được.

- Mặc kệ anh ta đi... tối qua anh ta định ngủ dưới sàn - Baika kéo tôi theo. Tôi mừng vì anh ấy đã cố gắng hết sức chăm sóc con. Đó là con của anh ấy mà.

photo

- Anh ấy rất yêu trẻ con, dù trông có vẻ sợ hãi - Tôi nói với cô ấy trong hành lang.

- Tớ nghe thấy rồi!! - Yoongi phản đối và chúng tôi cùng cười.

- Đừng quấy rối anh ấy, bạn cũng là người nhút nhát mà.

- Bọn trẻ thật đáng sợ, chúng nói thẳng những gì chúng nghĩ, chúng làm tôi cảm thấy già yếu và mệt mỏi.

- Anh/Chị chưa già, trẻ con không thể phân biệt được sự khác biệt giữa người lớn và chúng... à đợi đã... ừm... Bây giờ những cú chuyển nhà gập ghềnh thường xuyên xảy ra rồi.

- Tôi có thể... làm gì không?

- Chúng ta vào phòng trước nhé.- Tôi gần như phải bế cô ấy vào phòng và giúp cô ấy mặc một bộ đồ ngủ khác thường, vì cô ấy hầu như chỉ có đồ gợi cảm thôi.

photo

- Tôi còn có thể giúp gì cho bạn nữa không? - Lần cuối tôi gặp cô ấy, cô ấy không cảm thấy tồi tệ như bây giờ.

- Đừng lo... không đau đâu, chỉ khó chịu thôi vì bụng mình chưa to lắm và mình cảm thấy em bé cũng khó chịu... à...

photo

- Trời ơi, đó có phải là bàn chân không?!

- Tôi không nhìn thấy... chạm vào đó xem, tôi sẽ cảm ơn bạn - không chắc lắm nhưng rất muốn thử. Tôi cảm thấy sinh vật nhỏ bé quay về phía bụng dưới của cô ấy. Có thể đoán được đầu ở bên phải và chân ở bên trái, mông của nó tạo thành một cục nhỏ nhô lên ở phía dưới bụng, trông có vẻ rất khó chịu đối với cô ấy vì nó đang tạo áp lực lớn lên da để giữ trọng lượng. May mắn thay, cô ấy quyết định đi ngủ, giờ thì vẻ mặt cô ấy đã thư giãn hơn.

- Thú vị đấy chứ, phải không? - cô ấy hỏi tôi khi tôi đang phê thuốc bên cạnh cô ấy.

- Tuyệt vời... Tôi không ngờ họ lại di chuyển nhiều đến vậy.

-... Đến khi trưởng thành hoàn toàn, cơ thể cậu ấy sẽ lộn ngược nên Yoongi đã mua một vài thứ mà cậu ấy tìm hiểu được. Mình sẽ hỏi bác sĩ cách sử dụng chúng trước đã, vài ngày nữa mình sẽ siêu âm.

- Tôi có thể thay đổi lịch trình nếu Yoongi bận.

- Đừng lo, anh ấy đã lên kế hoạch gần như mọi thứ rồi, anh ấy chỉ hơi lo lắng và có lẽ hơi sợ một chút vì em bé sẽ là hiện thực chứ không phải là một phần mở rộng của tôi nữa. Bé yêu đang rất thoải mái trong bụng tôi.

- Còn bạn thì sao? Bạn cảm thấy thế nào?

- Chờ lâu quá... nhưng vui lắm, cảm ơn Jin đã hỏi thăm.

- Anh yêu em... nếu tên ngốc đó làm gì kỳ quặc, hãy gọi cho anh nhé.

- Xin đừng gọi cậu ấy là thằng ngốc...

- Nhìn xem bạn có vẻ như đang mang thai rồi... nên đợi đến khi nào khoảng 30 tuổi mới sinh con...

- Sáu năm nữa ư? Ôi không... Em nghĩ như vậy là quá lâu rồi. Em thực sự muốn điều đó, Jin à... nếu không thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ dám thử. Em thực sự không muốn phải chờ đợi lâu như vậy.

- Chẳng trách anh ta cầu hôn bạn... nếu anh ta cứ tiếp tục như vậy thì bạn sẽ bỏ trốn cùng đứa bé mất.

- Cậu sao vậy? Cậu chưa bao giờ nói xấu Yoongi như thế, sao tối nay cậu lại tỏ ra khó chịu thế?

- Em... cũng yêu anh. Nếu lúc đó anh cho em một cơ hội... em sẽ không bao giờ...

- Dừng lại đó Jin... nghe này... Em hiểu là với anh, việc nhìn em chạy theo Yoongi bất cứ khi nào em muốn thực sự rất khó khăn, nhưng em không thể tưởng tượng nổi nữa... Em không thể tưởng tượng mình sống mà không có anh ấy, giờ anh định giận em hay giận anh ấy?

- Không... Tôi muốn là người đối mặt với mọi chuyện trước tiên, để bảo vệ tất cả mọi người dù khó khăn, xấu xí hay... Tôi không biết nữa... đừng lo... Tôi chỉ... không muốn bỏ lại bạn vì bạn không còn tự do nữa. Hoặc bạn phải thay đổi cùng tôi một lần nữa.

- Một đứa trẻ sẽ không thể ngăn cản hay trói buộc tôi. Tất nhiên, vì lợi ích của Bumpy, chúng ta sẽ phải điều chỉnh cuộc sống của mình theo cách khác, nhưng đừng mãi đổ lỗi cho anh ấy, chúng ta đã quyết định cùng nhau làm cha mẹ và chúng ta không cần phải hoàn hảo trong tương lai... chỉ cần yêu thương nhau. Để yêu anh, tôi đã học được rất nhiều điều và cách chữa lành sự thiếu tin tưởng, anh đã rất cố gắng để chinh phục trái tim tôi một lần nữa, chúng ta có thể thoải mái như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.

- Anh yêu em lắm, bé con à... em không cần phải lo lắng gì cả, được không? - anh nói, giữ lấy cằm cô bé để cô bé nhìn vào mắt anh. Cô bé nói đúng, không dễ gì lấy được lòng tin của cô bé từ phía sau. Anh đã làm tan nát trái tim cô bé và cả trái tim mình lúc đó chỉ vì làm bạn với cô bé thôi là chưa đủ.

- Tôi biết rồi... cảm ơn Jin.

- Đừng biết ơn, hãy yêu anh nữa. - Anh hôn cô, cô đáp lại nụ hôn cho đến khi nước mắt chực trào. Nước mắt... Mình mới là người nên khóc vì cô ấy... Mình đã bỏ lỡ tất cả cơ hội khi Yoongi nhận ra tình cảm của mình, mình đã phạm những sai lầm lớn và cô ấy chẳng hề nghĩ đến việc làm mọi chuyện dễ dàng hơn bằng cách đuổi mình ra khỏi cuộc đời cô ấy. Vì đã khó khăn khi có mình ở đây, nên mình sẽ không bao giờ hối hận về bất cứ điều gì.

- Jin, hãy để người khác cũng yêu thương bạn.

- Những người khác như ai vậy? Ừm?

- Tôi không biết... mở mắt ra đi.

- Việc bị sắp xếp hẹn hò giấu mặt thật đáng sợ.

- Sợ à? Tại sao? Cậu nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra với cậu chứ? Mau thay đồ đi, không có cậu thì lạnh lắm.

- Tôi không biết... ôi... Yoongi thật sự rất quý mến tôi, anh ấy đã mua bộ đồ ngủ do tôi thiết kế.

- Ừ và thỉnh thoảng cậu ấy cũng mặc nữa... cái màu đen ấy, lấy cái màu xanh đi, cậu ấy bảo cái đó dễ bị dính bẩn lắm. Được rồi... Jungkook sẽ mặc gì đây? Mình thì hơi gầy nhưng cậu ấy... mặc đồ của Yoongi thì vừa.

- Mặc quần áo vào... hay cởi ra, cậu nghĩ tối nay chúng ta sẽ làm gì? - Suga đột nhiên nói từ phía sau tôi.


Video âm nhạc của Jungkook:

Linh hồn của Jin như rời bỏ cậu ấy trong giây lát, chúng tôi quá tò mò nên không thể ở lại phòng bên cạnh.

- Chết tiệt!! Phát ra tiếng động gì chứ!!! - cuối cùng anh ta cũng với tới nói.

- Bạn đang nói về tôi, vậy xin chào...

- Điều đó không đúng... sao tôi lại làm thế chứ?! - Jin nói với vẻ mặt hoàn toàn xấu hổ.

- Bunny, cho tớ vào đi! - Tớ nói và cô ấy rạng rỡ nhường chỗ cho mọi người.

- Cậu có nhớ tớ không? - Cô ấy hỏi khi tôi làm phiền cô ấy.

- Nhiều lắm, thậm chí còn hơn thế nữa, có thoải mái không?

- Không, bộ đồ ngủ của tôi rối tung cả lên rồi nhưng tôi không dám động vào đâu cả. - Tôi mệt quá nên chẳng mấy chốc đã bắt đầu ngáy khẽ bên tai cô ấy.

photo

- Suỵt... lên trên nào - ai đó nhấc tay tôi lên và họ di chuyển.

Thật sao Yoongi?

- Tôi đang ngủ, đừng cọ xát vào đó!, nó nhạy cảm lắm và... Ana... đi vào nhà vệ sinh đi...

- Ừm... thế này dễ chịu hơn... - Cô ấy bĩu môi rồi ra khỏi giường khiến Jin giật mình vì họ đã giật tung tấm chăn ở phía anh.

- Chúng ta sẽ nói chuyện về việc đó khi tôi tan làm, được không? Chỉ vài tiếng thôi, sau đó chúng ta sẽ đi hẹn hò.

- Chán quá... - Cô ấy hôn Jin trước khi anh phản đối vì bị quấy rối khi đang nghỉ ngơi yên bình.

- Anh ơi, giữa đêm em ấy có vấn đề gì vậy? - Tôi hỏi.

- Giờ anh đã tỉnh rồi, sao anh không giúp cô ấy?

photo

- Suỵt... - Jin yêu cầu im lặng, nhưng những lời thì thầm của chúng tôi vẫn có thể nghe thấy trong sự tĩnh lặng của đêm.

- Nghe này, hãy đi vào phòng tắm phía sau cô ấy và làm tất cả những gì cô ấy yêu cầu.

- Được rồi... mình có thể làm được... trước tiên đi vào phòng tắm... - Mình vẫn chưa thực sự tỉnh ngủ nên tự nhủ phải tập trung để ra khỏi giường.

Và tôi ở đó, hoàn toàn vô tư. Nửa tỉnh nửa mê, loay hoay gỡ rối đồ lót sau khi ngủ chung giường với nhiều người khác, vì tôi hay trở mình nhiều trong lúc ngủ.

- Bunny ơi, cưng à... chết tiệt!! - Tớ đụng phải cái gì đó vì cô ấy không bật đèn.

- Suỵt... Jungkook, em có bị thương không? - Cô ấy khẽ nói và hôn lên ngực tôi. Tôi cảm nhận được vòng tay ấm áp của cô ấy ôm lấy mình để xoa dịu nỗi đau và giúp tôi im lặng.

- Tớ vô tình đá trúng cái gì đó bằng chân, đừng lo... Anh Yoongi bảo tớ giúp cậu đấy.

- được rồi....

Nhưng chúng tôi chỉ đùa giỡn trong bóng tối, ngay khi bạn bè tôi ngủ yên giấc. Thật thú vị khi lén hôn nhau trong bóng tối và đuổi theo cô ấy khắp căn hộ giữa đêm.

Lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo, cô ấy bắt đầu xoa bóp lưng cho tôi, rất dễ chịu nhưng nhẹ nhàng, vì cô ấy thậm chí không dùng nhiều sức. Cô ấy đảm bảo rằng tôi đang có khoảng thời gian tuyệt vời bên cạnh cô ấy và cô ấy đang cố gắng hết sức để vượt qua giai đoạn mang thai.

- Thỏ con... - Tôi cẩn thận xoay người lại để nói chuyện trực tiếp với cô ấy, lúc đó là giữa đêm và chúng tôi không hẳn là đang ngủ.

- Nấu ăn...

- Chúng ta đang làm gì vậy?

- Ừm... không có gì à?

- Miễn phí ư? Thôi nào Bunny...

- Có lẽ... tôi không thể kiềm chế được bản thân - cô ấy lật ngược chai dầu trong tay và một lượng dầu khổng lồ cô ấy đang dùng giờ đang làm ướt ngực tôi, đọng lại ở rốn. Sẽ rất bẩn nếu tôi cử động và tôi thực sự lo lắng khi làm bất cứ điều gì trước mặt cô ấy. Vấn đề là phần thân dưới của tôi lại muốn cô ấy ở trên hơn là để chúng tôi nói chuyện.

- Bạn đang hẹn hò với ai đó à?

- Không... Giờ tôi là một người lính.

- Tôi chắc chắn rằng xung quanh bạn có rất nhiều nữ quân nhân.

- Nhưng tôi không quan tâm đến họ, họ sẽ không thể chinh phục tôi chỉ bằng vẻ ngoài xinh đẹp và sự hiện diện khắp mọi nơi của tôi.

- Nhưng... làm sao mà... xin lỗi, đó không phải việc của tôi.

Cô ấy lo lắng lau sạch phần kem thừa để thoa lên người, phớt lờ cánh tay xăm hình của tôi. Tôi nhân cơ hội đó chạm vào cô ấy một cách rất nhẹ nhàng, lấy cớ là thông cảm với sự lộn xộn mà cô ấy đang cố gắng tạo ra.

- Hiện tại tôi muốn độc thân, không vội vàng tìm bạn gái, vả lại tôi có nhiều việc phải lo khi ở một mình với bạn rồi.

- Jungkook...

- Vậy... đó chẳng phải là lý do tại sao em hôn anh mỗi khi có cơ hội sao?

- Không nên làm vậy... nhưng giờ tôi đã làm một lần rồi, tôi không còn đủ sức để dừng lại, chúng tôi đã làm nhiều hơn thế nữa... nên việc lặp lại hành vi tương tự là điều tự nhiên đối với tôi... Tôi đã vượt quá giới hạn của mình một lần, tôi không thể tự mình dựng lên một bức tường mới nếu không có ranh giới đã được vạch ra.

Tôi không muốn điều đó, tôi không muốn có giới hạn nào giữa chúng ta. Đúng, cô ấy đã kết hôn, đúng, cô ấy không phải là bạn gái tôi, nhưng tôi vẫn yêu cô ấy, vì tôi thực sự yêu cô ấy. Tôi muốn loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực về cô ấy, những suy nghĩ nói rằng những gì chúng ta đang làm là sai trái.

- Vậy... điều cô muốn là tình dục sao? Đừng hòng động đến Baika và trả lời tôi - cô ta cố gắng thoát khỏi vòng tay tôi một cách cẩn thận.

- Chuyện đó không liên quan gì đến cô cả, cô ta nói một cách gay gắt.

- Vậy sao cậu lại quan tâm đến chuyện của tớ đến vậy? Tớ không giống Jin, người sẽ tự nhiên cập nhật thông tin cho cậu, người sẽ hưởng lợi từ những thứ cậu để lại, hay Yoongi, người có thể làm bất cứ điều gì anh ấy muốn với cậu.

- Tôi hiểu rồi! Thả tôi ra... Jungkook.

- Tại sao? - Tôi hôn cô ấy nhưng như thường lệ, cô ấy không đáp lại, mà đứng bất động.

photo

- Vui chưa? - Baika hỏi tôi vì tôi nhận thấy điều đó sẽ không thay đổi quyết định của cô ấy.

Tôi không trả lời, ánh nắng mặt trời ló dạng qua cửa sổ, cho tôi biết rằng cô ấy đang phải đối mặt với nhiều chuyện vượt quá khả năng của mình.

- Giận à? Được rồi, công chúa... Ta chịu được, nào... - Cô ấy di chuyển và tôi để cô ấy làm vậy. Cô ấy thay bộ đồ ngủ khác thường bằng một chiếc áo choàng đỏ từ trong tủ quần áo, chắc chắn là cô ấy mua ở Nhật Bản, kiểu dáng và thiết kế rất nổi bật. Tóc cô ấy xõa ra khỏi bím tóc mà cô ấy đã tết trước khi nghỉ ngơi.

- Tôi không muốn đối xử tệ với bạn.

- Vậy thì... bạn sẽ tiếp nhận tất cả cho đến khi bùng nổ như một quả bom và tự làm tổn thương chính mình trong quá trình đó?

- Nếu anh chưa nhận ra thì em đang mang thai, không thể làm bất cứ việc gì mà không gây nguy hiểm cho bản thân... Vậy thì cuộc sống bình thường của em bây giờ là gì hả Jungkook? Căn hộ sang trọng, gặp anh, kết hôn hay bị bắt cóc?

- Thỏ ơi... ngay cả khi chúng ta là những người bình thường, cuộc sống cũng sẽ không tránh khỏi những khó khăn.

- Tôi biết... chỉ là tôi không muốn mình đúng thôi.

- Phải không? Phải về cái gì? - Tôi hỏi, giờ thực sự lo lắng cho cô ấy.

- Điều ước tha thiết nhất của tôi là... một điều rất đơn giản. Tôi sẽ không bao giờ có thể là người đã từng đến khiêu vũ cùng anh, không còn hứng thú trở thành người yêu của ai nữa... sức mạnh của tôi, thói quen của tôi... mọi thứ sẽ thay đổi và tôi sẽ bị trách mắng... như vậy, cho đến khi anh ấy tìm được người khác.

- Chúng tôi sẽ không bỏ rơi các cậu, Yoongi, Jin hay tôi đâu...

- Cậu có thể tìm người khác, tớ đã tự làm tổn thương bản thân. Nhưng cậu... đừng có dại dột làm điều tương tự, tìm người khác để yêu thương, Jungkook à. Một người khác đi.

MV của Suga:

photo

- Jungkook... Em không thể để anh lái xe đưa em đi trong tình trạng đó được.

- Chúng ta cần nói chuyện.

- Hiện nay?

- Đúng vậy, vì nếu chúng ta để mặc cho quá muộn thì sẽ không thể sửa sai được nữa.

- Được rồi... Tôi sẽ lái xe đến đó, còn bạn có thể lái xe về.

Sau vài phút ngồi trong xe, anh ta không thể mở miệng ra được.

- Cô ta bị làm sao vậy?

- Ai? Vợ tôi à?

- Đúng rồi, chính cô ấy...

- Cô ta không phải đã cố gắng xóa bỏ hình ảnh khiêu dâm khỏi trí tưởng tượng của anh sao?

- KHÔNG...

- Vậy thì... tôi không biết... đó gần như là điều duy nhất cô ấy muốn kể từ khi tôi đưa cô ấy về sống chung. Mọi chuyện đều dẫn đến điều đó... giống như tuần trăng mật, nhưng dường như không còn như xưa với Jin và giờ với cả bạn nữa.

- Tôi nghĩ cô ấy tin rằng anh đang chờ thời điểm thích hợp nhất để rời bỏ cô ấy. - Tôi đạp phanh để tấp xe ra đường chính để nói chuyện cho tử tế.

- Tôi thề là chỉ khi nào tôi chết đi... cô ấy đã nói gì với anh?

photo

- Tôi chẳng hiểu gì cả... cô ấy giận dữ... ghen tuông... mất trí rồi, thậm chí còn hỏi tôi có đang hẹn hò không... cố gắng tìm hiểu tôi thích gì, trong khi trước đây cô ấy chẳng mấy khi tỏ ra quan tâm đến chuyện đó. Baika chưa bao giờ hỏi tôi nên đánh giá bước đi tiếp theo của cô ấy là gì, những lời cô ấy nói tiếp theo cứ như thể đang học cách đạt được điều gì đó cụ thể vậy.

- Tức giận à? Tại sao?

- Tôi không biết... có thể là do hormone của cô ấy, những bức ảnh... hoặc là việc anh yêu cầu cô ấy sinh con ở nơi khác... làm sao tôi biết được? Tôi chưa bao giờ là bạn thân của cô ấy... chỉ là chàng trai cố gắng hôn trộm cô ấy thôi. Đó là trò chơi yêu thích của tôi... chinh phục trái tim cô ấy... nên có một số giới hạn. Khoảng cách giữa chúng ta rất quan trọng với tôi.

📱📞📱📞📱📞📱📞📱📞* Gọi Jin*

photo

🐹- Này... Tớ đang bận...- Jin trả lời và chuyển cuộc gọi sang cuộc gọi video.

🐱- Baika nghĩ rằng tôi sẽ bỏ rơi cô ấy, tối qua cô ấy có nói gì với cậu không?

🐹- Không... cô ấy có vẻ... không thoải mái? Nhưng không, cô ấy không nói với tôi điều gì kỳ lạ như vậy cả, cô ấy yêu anh rất nhiều và xin lỗi vì đã để tôi thấy cô ấy luôn chọn anh thay vì tôi, cô ấy yêu anh Yoongi... sao anh lại lo lắng thế?

🐱- Jungkook đã cố gắng nói chuyện với cô ấy... nhưng thay vì nói rõ ràng, cậu ấy lại cư xử kỳ lạ... cậu ấy đang lo lắng, nên mình thật may mắn là không xảy ra tai nạn gì khi cậu ấy kể cho mình nghe.

🐹- Nghe này, tôi đang rất bận nhưng tôi có thể đến thẳng căn hộ của bạn từ chỗ làm nhé?

🐱- Không... không sao đâu... mình nghĩ mình nên dành nhiều thời gian hơn với cô ấy... cô ấy nên tự nói với mình... đâu phải chúng mình cãi nhau hay gì đâu... thực ra thì ngược lại, ít nhất là khi chỉ có hai chúng mình ở bên nhau, mọi thứ thật tuyệt vời. Hơn nữa, Jungkook cũng định ở lại với chúng ta hôm nay nữa. Đừng lo, mình sẽ cập nhật tình hình cho cậu.

Tôi và Jungkook nói chuyện thêm một lúc cho đến khi tôi đến văn phòng và thấy ảnh Jimin trên màn hình, nên Jungkook trả lời điện thoại trong lúc tôi đỗ xe để anh ấy có thể lái xe đi đón chó trước khi quay lại.

photo

🐥- Jungkook? Dù sao thì... mình nghe nói về vấn đề ở công ty rồi, Yoongi phản ứng thế nào?

🐰- Hả? Không... Yoongi mời tôi và Jin đến nhà cậu ấy tối qua, chúng tôi vẫn chưa thấy gì cả... Có chuyện gì xảy ra vậy?

🐥- Ừm... không, chỉ có mấy kẻ ganh ghét muốn Yoongi biến mất khỏi tầm mắt công chúng thôi... chuyện thường tình. Nhưng tôi chỉ muốn biết anh ấy cảm thấy thế nào.

🐱- Đừng lo lắng cho tôi, mọi người xung quanh đang chiều chuộng tôi hết mực. Ngay cả Jungkook cũng đang tiễn tôi đi làm.

🐥- Được rồi, nhưng hãy cố gắng đừng chú ý đến tin tức trong một thời gian nhé.

🐱- Cảm ơn anh bạn...

🐥 - Tớ sẽ nhắn tin cho cậu sau, nếu có thể.


photo

Tôi làm việc mà tâm trí luôn hướng về người vợ đang mang thai. Hôm nay tôi nhắn tin cho cô ấy thường xuyên, bày tỏ tình cảm của mình dành cho cô ấy nhiều nhất có thể mà không chút xấu hổ... nếu có chuyện gì không ổn trong mối quan hệ của chúng tôi thì đó không phải vì tôi quên nói với cô ấy rằng tôi cần cô ấy ở bên cạnh.

Video quảng cáo của Baika:

photo

- Trời ơi!! Cậu có thai rồi!!! - một người chỉ vào tôi khi tôi đang đợi được mời vào văn phòng luật sư. Tôi tranh thủ lúc mấy cậu bạn rời đi và để tôi ở lại một mình trong căn hộ, nhưng tôi sẽ quay lại nhanh thôi. Tôi sẽ mang một ít đồ ăn về căn hộ để dùng cho chuyến đi này.

Thực ra không cần thiết phải có luật sư can thiệp, nhưng chúng tôi muốn làm mọi việc cho đúng. Tôi và Bang có rất nhiều vấn đề cần giải quyết. Tôi sẽ không quay lại cơ quan nữa, anh ấy chỉ đang đảm bảo chuyện đó sẽ không xảy ra.

Tôi phớt lờ những ồn ào mà cô ấy gây ra và mỉm cười trước những tin nhắn dễ thương mà chồng tôi gửi cho tôi dạo gần đây.

- Vâng, tôi đang mang thai.

- Trời ơi... Anh đang cố dàn dựng cuộc thi thần tượng nào vậy? Anh có biết là người ta có thể xét nghiệm ADN của thứ đó không?

- Trời ơi!! Tôi đã kết hôn và chúng tôi quyết định có con chung, tôi không cần người cha nuôi cho các con của mình.

Tôi bỏ đi, để lại những người xung quanh sững sờ.

- Ồ, cô gái của anh, em đây rồi!!! - Bang chào tôi ngay khi anh ấy bước qua cánh cửa riêng mà anh ấy thường dùng.

- Bạn đã giảm cân rồi. Có vẻ như lần này bạn thực sự chăm sóc bản thân tốt hơn.

- Ừ... Trông tôi có đẹp hơn không nhỉ?

- Tất nhiên, tôi rất vui khi thấy anh tập trung vào bản thân mình lần này. Không thể cứ làm bố của tất cả mọi người mãi được.

- Ừm, đây là một nhiệm vụ khó khăn khi tôi bắt đầu với một nhóm nhỏ người để tạo ra nó... tại sao bạn lại muốn bỏ rơi tôi chứ?

- Vì lợi ích của chồng tôi, ngay cả khi anh ấy nói điều ngược lại, bạn biết đấy, anh ấy sẽ không bao giờ yêu cầu tôi rời khỏi công ty.

- Sẽ chẳng ai... chết tiệt cô gái, sao cô cứng đầu thế? Hãy để chúng tôi làm việc của mình, cô có thể trở nên tuyệt vời hơn cả BTS.

- Này... Tôi không thể hoặc không muốn có tin đồn lan truyền về chuyện đó, bạn biết đấy, tôi thích giữ cho khuôn mặt mình không bị chú ý.

- Hãy ly hôn và cưới tôi.

- 🤣🤣🤣 Buồn cười thật... nhưng chồng tôi xứng đáng được lo liệu mọi việc cho tôi suốt đời, bạn không nghĩ vậy sao? - Tôi đưa tay qua váy để khoe bụng bầu tròn trịa của mình.

- Ừ, có vẻ như anh ta có mọi chuyện dễ dàng với bạn.

- Tôi yêu anh ấy, đó là lý do. Mà này, mấy thứ ở phía trước là gì vậy? Cậu nên tự xem đi... Tôi không hiểu lắm, họ dùng mấy từ ngữ khó hiểu, tôi chẳng hiểu gì cả, nhưng họ lại yêu cầu kết thúc bằng cái chết của Sug hay gì đó... như vậy có quá đáng không?

- Chúng ta không thể tháo chúng ra được, chỉ hy vọng Suga đừng đến trong một thời gian nữa. Cậu có rảnh không?

- Khoảng một tiếng đồng hồ... tại sao?

- Mời vào trong, chuyện này nhạy cảm đấy... Gọi cho luật sư đi, chắc ông ấy đang chờ thông báo, chúng ta sẽ gặp nhau ở văn phòng của tôi.

- Vâng thưa ngài... - họ nhìn cách Bang Pd tiếp đón tôi trực tiếp và nói chuyện rất tử tế với tôi, luôn nở nụ cười tươi tắn.

photo

Tôi dừng xe lại khi đang xem màn hình lớn quảng bá các bài hát mùa hè của các nghệ sĩ Hybe thì nhận được cuộc gọi từ Jungkook.

- Thỏ ơi, cậu đang ở đâu?

- Đi dạo, thời tiết đẹp quá... Mình muốn ăn trái cây tươi... chắc phải mua một ít.

- Tôi sẽ đi cùng bạn, đừng mang vác đồ nặng nhé... bạn đang ở đâu vậy?

- Đi dạo nhé... gặp nhau ở công viên nhé... Tớ đang đi hướng đó và đừng lo lắng, tớ đi thong thả thôi. Đừng lo, cứ chơi với con chó đi, tớ cảm thấy nó đang mong được đi dạo ở công viên chứ không phải vào trong căn hộ.

- Được rồi, tôi sẽ làm cho nó mệt để nó không nhảy qua người bạn nữa.

- Tuyệt vời, cảm ơn sự hỗ trợ của bạn.

- Anh yêu em, em biết điều đó mà.

- Đôi khi... ừm, tôi cúp máy đây!

- Hãy nói rằng em cũng yêu anh.

- Như nhau...

- Thỏ!!!

photo

- Này đồ ngốc!!

- ... cô Kim

- Giờ cậu đang xếp sau ai vậy? Jin à? Anh ta hơn cậu rất nhiều đấy.

- Anh ta?! Jin?

photo

- Anh/chị đến đây làm gì?

- Tôi đi đây, vừa nhận được cuộc gọi. Tôi đang đến công viên gặp một người bạn để chơi với con chó của cậu ấy.

- Ừm... cậu nói dối anh ấy hay nói dối tớ?

- Chính anh ấy! Tôi sẽ không nói dối bạn đâu.

- Hy vọng vậy, về nhà ngay đi.

- Đúng rồi!! - Chết tiệt, cậu ấy sắp kể cho Yoongi nghe rồi...

- Này đồ khốn!!

- Đừng để cô ta ở đó, Jennie, chúng ta đang nói chuyện công việc. Cô ta không liên quan gì đến chuyện này cả.

- Nhưng... tôi biết cô ấy đang nhắm đến điều gì đó... trước hết là Yoongi, cô ta sẽ thay thế Yoongi bằng bất cứ ai nổi tiếng.

- Cô ấy đã kết hôn và đang mang thai, tình yêu của cô ấy dành cho Yoongi là chuyện riêng của cô ấy, không liên quan gì đến bạn hay tôi.

Tôi nghe thấy rồi, nhưng không thể chạy trốn được. Sàn nhà khá trơn trượt do việc lau dọn thường xuyên nên tôi phải cẩn thận. Chết tiệt, tôi đã cố gắng nhanh chóng để không gặp anh ta ở đây... chắc anh ta đang thu âm vài đoạn thông báo cho album của mình. Chứ không phải ở đây với cô gái đó.

photo

Jungkook rất dễ tính, cậu ấy không hỏi han gì nên tôi không cần phải nói dối thêm về những việc mình đang làm. Cậu ấy rời khỏi căn hộ của chúng tôi khi Yoongi về nhà từ chỗ làm, ngay trước giờ ăn trưa. Jungkook dự định ăn trưa với anh trai và gặp vài người bạn trước khi phải quay lại căn cứ nên chúng tôi không có thời gian nói chuyện về bất cứ điều gì cụ thể.

- Yoongi...sẽ không quá đáng chứ? Chúng ta sẽ đi đâu?

- Hôm qua tôi đã nói với anh rồi mà. Anh không thích chiếc váy đó vì nó che bụng anh à?

- Không... chỉ cảm thấy hơi ăn mặc cầu kỳ một chút thôi. Trông bạn vẫn như thường lệ.

- Còn cái này thì sao?

photo

- Tốt hơn hết là tôi sẽ thay đổi thật nhanh.

- Chúng tôi không vội trừ khi bạn đói.

- Lúc nãy Jungkook mua cho mình ít xoài, chúng mình đã ăn ở công viên.

- Jin nói cậu đang ở công ty quản lý...

- Và?

Tôi đang hỏi bạn đấy.

- Chỉ là việc vặt nhanh thôi, đừng để ý nhé.

- Kể cho tôi nghe đi, tôi tò mò lắm.

- Không, nói như thế này sẽ dẫn đến việc bàn tán về chuyện đó... Tôi thích một buổi hẹn hò bí mật hơn, để rồi bạn giận tôi.

- Tôi tức giận ư? Tại sao?

- Anh sẽ không bỏ qua vấn đề này đâu...

- Không, hãy nói cho tôi biết.

- Tôi đã rời khỏi công ty.

- Tất nhiên là bạn đang ở đây rồi, giờ thì nói thật nhé.

- Yoongi, tôi chắc chắn không còn làm việc ở công ty của anh nữa.

- Tại sao?!

- Tôi thấy điều đó là cần thiết. Bang Pd không hài lòng với quyết định của tôi nhưng anh ấy đang cố gắng hiểu lý do tại sao tôi không thể tham gia.

- Em yêu anh, nhưng em không hiểu tại sao anh lại làm vậy. Hãy giải thích cho em khi nào anh muốn... Em sẽ không bao giờ giận nếu anh muốn điều gì đó không phải là điều em mong muốn cho anh, cho chúng ta... nghe này, em có thể rất thông cảm nếu anh chắc chắn như vậy.

- Tôi biết... Tôi đã suy nghĩ về chuyện này một thời gian rồi... nhưng không muốn nói đến vì bạn có thể thuyết phục tôi thay đổi ý kiến.

- Tôi có thể sao?

Ý kiến ​​của bạn có ảnh hưởng rất lớn mỗi khi tôi đưa ra quyết định về những việc quan trọng.

- Tôi không biết phải nói gì...

- Anh yêu em sao? - Thay vào đó, anh ấy hôn tôi, dạo này anh ấy hay làm thế. Anh ấy đang dùng đến sự tiếp xúc thể xác mà tôi luôn mong muốn thay vì lắng nghe suy nghĩ của anh ấy... Thỉnh thoảng tôi ước mình có thể đọc được suy nghĩ của anh ấy.

Video âm nhạc của SUGA:

photo

Gia đình tôi bàn tán nhiều hơn về danh tiếng và công việc của tôi hơn là việc gặp vợ tôi hay hỏi han về việc cô ấy có thai. Chúng tôi ăn trong im lặng trong khi họ cứ mãi nói về tương lai của tôi.

photo

- Tôi thường phớt lờ họ, lợi dụng công việc của mình để bỏ qua bất kỳ cuộc nói chuyện nào họ tự ý nói ra.

- Họ quan tâm đến bạn.

- Họ quan tâm đến địa vị và tiền bạc của em, anh yêu ạ.

- Đó là gia đình của bạn...

- Vì tôi hiểu rõ họ nên tôi mới nói với bạn như vậy. Họ rất minh bạch về vấn đề đó... việc họ nghĩ đến danh tiếng của họ mình trong xã hội trước khi nghĩ đến mong muốn cá nhân là điều bình thường. Chúng tôi có nền văn hóa đó.

- Ai cũng vậy cả, nhìn gia đình tôi mà xem... chỉ có cháu trai tôi là quan tâm tôi còn sống hay không. Rồi đến một lúc nào đó, nó cũng sẽ không còn quan tâm nữa vì tôi thậm chí không còn ở đó nữa. Nó sẽ lớn lên mà không có tôi và chẳng mấy chốc tôi sẽ trở thành một phương tiện kiếm tiền an toàn. Sớm muộn gì chuyện đó cũng sẽ xảy ra... Tôi chọn tình yêu dành cho con, đứa con bé bỏng của tôi, hơn cả cuộc đời mình và đã thay đổi để thỏa mãn những mong muốn đó, từ bỏ hoàn toàn cuộc sống cũ dù tôi không hoàn toàn đoạn tuyệt với cội nguồn của mình.

- Tuy nhiên, đến một lúc nào đó họ sẽ quyết định sống ở đây, nhưng cuối cùng thì họ đã không làm vậy.

- Tốn quá nhiều công sức khi mà họ có thể nhận tiền của tôi khi cần, trẻ con cần sự hiện diện của người lớn để gắn bó, không dễ để có được tình yêu thương của chúng. Nhưng rồi chúng sẽ quên đi theo thời gian vì chúng phải tập trung vào bản thân, buộc phải hiểu khi lớn lên chứ không phải vì chúng ta có thể kiểm soát cảm xúc của chúng hay bất cứ điều gì khác.

- Xin lỗi nhưng tôi chưa bao giờ có ý định sống cả đời ở nước ngoài, nhưng tôi có thể đi du lịch rất nhiều.

- Tôi cũng không muốn sống chung với gia đình mình, đừng lo... gia đình bạn cũng không tệ lắm đâu.

- Của tôi ở mức trung bình, ý tôi là không có gì đặc biệt... Tôi là người phải đối mặt với nhiều vấn đề.

- Và anh là chồng tôi.

- Một thứ hoàn toàn khác với những gì bạn mong đợi.

- Ừm... Em yêu anh say đắm, em nghĩ em sẽ rất thích ở bên anh.

- Vậy là... tối qua mọi chuyện không suôn sẻ với Jin hay Jungkook.

- Cậu nói cứ như thể tớ đang cố can thiệp vào chuyện của họ vậy, tớ không có ý định xen vào cuộc sống của họ thêm nữa... họ phải tự quyết định điều gì tốt hơn cho mình. Với tớ thì là Yoongi và Bumpy, rồi đến những người khác.

- Mmmm...

photo

Tôi để mặc cô ấy, có lẽ đó là điều tốt nhất... nhà chúng tôi giờ thân thiện với gia đình hơn. Cô ấy cảm thấy tốt hơn, không còn phải lo lắng về việc chúng tôi sẽ ăn gì hôm đó hay đi đâu đó cho vui nữa.

Mọi chuyện đã xảy ra, nhưng cô ấy không hỏi và tôi cũng không muốn kể cho cô ấy nghe.

- Yoongi!! Em vẫn chưa quá muộn chứ? - Vấn đề với người phụ nữ này cần phải được giải quyết trước khi cô ta gây ra rắc rối thực sự cho cuộc hôn nhân của anh.

- Tôi không đợi một mình.

photo

- Hoseok!!

- Vợ anh ấy sẽ đến sớm thôi, mời anh ngồi xuống - anh ta nói một cách khô khan.

- Vợ của ai vậy?

- Vợ yêu của anh... Anh đã nói với em rồi, anh đang trong một mối quan hệ nghiêm túc.

- nhưng không có nghĩa là bạn đã kết hôn!!

photo

- Cái gì thế này?

- Chúng tôi không chỉ kết hôn mà còn sắp có con nữa, nên hãy cẩn thận với những gì bạn quyết định nói với cô ấy.

- Tôi ư? Tại sao? Tại sao tôi phải cẩn thận với cô ta? Mối quan hệ của tôi đã tan vỡ vì sự can thiệp của cô ta.

- Cô ta can thiệp ư? Chúng ta mới hẹn hò được một thời gian ngắn thôi mà cô ta lại có quyền quyết định cuộc sống của tôi chứ? - Hoseok tức giận với cô ấy, rõ ràng là ngạc nhiên khi cô ấy trút hết sự bực bội lên người phụ nữ duy nhất chưa bao giờ dám hỏi anh về những quyết định hay đời tư của anh. Cho dù cô ấy có tò mò, cũng không phán xét hay cố gắng tìm hiểu nhiều hơn những gì người khác tự nguyện kể cho cô ấy nghe.

- Chúng tôi đang hẹn hò... Hoseok...

- Hẹn hò à? - Anh ấy hỏi, tôi cũng bối rối.

- Tôi và Yoongi... đã lâu rồi nhỉ - cô ấy thả "bằng chứng" xuống bàn.
- Chúng ta gặp nhau trong lúc anh đang làm mọi cách để quay lại với người yêu cũ.

- Hả?! Chúng ta không hẹn hò, tất nhiên là chúng ta đã gặp nhau và cùng ăn hoặc uống nước, nhưng tôi chưa bao giờ lên kế hoạch hay cố gắng xây dựng mối quan hệ với bạn.

- Và anh nghĩ cô ấy sẽ tin anh sao? Được thôi, hãy thử thuyết phục tôi rằng cô ấy là vợ anh xem.

photo

- Đừng lo lắng Yoongi, Baika chưa bao giờ nghi ngờ lời nói của cậu và điều đó sẽ không xảy ra tối nay.

- Tôi không biết... anh ấy đã rất ghen tị với cô ấy kể từ khi cô ấy để mắt đến tôi. Đây không phải là điều tôi muốn nhưng tối nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi và thay vì lãng mạn, tôi lại đề nghị điều này.

- Xin lỗi anh bạn, tôi không thể sắp xếp thời gian khác được.

- Nếu cô ấy ở bệnh viện thì mọi chuyện sẽ tệ hơn, em bé của chúng ta có thể chào đời bất cứ ngày nào.

- Thời gian dự kiến ​​là khi nào?

- Hôm qua rồi nhưng bác sĩ nói không sao, nếu cần thêm vài ngày nữa thì tình trạng sức khỏe của cô ấy hoàn toàn ổn và có thể ở nhà với tôi.

- Vậy thì đừng lo nếu cô ấy nhận lời mời ăn tối với người phụ nữ đó... Tôi không ngờ cô ta lại điên đến thế.

- Là lỗi của tôi, Baika bảo cô ấy muốn hẹn hò với tôi để quấy rối cô.

photo

- Tôi có gu chọn đàn ông tốt đấy, Hoseok, cậu vẫn đẹp trai như mọi khi.

- Baika!! Còn bụng em thì sao? - anh ấy hỏi, vì chiếc váy đó che giấu nó hoàn hảo.

- Hình như lần nào họ cũng hỏi về em bé trước... - cô ấy đưa tay vuốt nhẹ lên bụng để cho thấy em bé không lớn lắm nhưng vẫn ở đó như bình thường.

- Em yêu, trông em thật quyến rũ, anh thậm chí có thể tưởng tượng được cảm giác của anh lúc này. - Cuối cùng tôi cũng nói ra.

- Tóc tôi không được dễ tạo kiểu lắm, nhưng tôi đã cố gắng hết sức rồi... Xin lỗi nếu tôi đến muộn.

- Không, chúng tôi không ưa cô ta nên đã ra đợi bạn ở ngoài.

- Vậy thì đi thôi, chậm thôi nhưng vẫn đi.

- Bạn có thấy thoải mái khi đi giày cao gót không? - Tôi hỏi và đưa tay ra.

- Tôi sợ vấp ngã hơn là đi giày cao gót, tôi không nhìn thấy gì dưới bụng nên tôi tin tưởng bạn sẽ giữ chặt lấy tôi nếu tôi đá phải đá phải thứ gì đó.

- Tôi sẽ mở đường - Hoseok có vẻ lo lắng hơn trước, có lẽ vì cô ấy có thể đỡ đẻ cho tôi bất cứ lúc nào.

photo

- Đây là trò đùa à? - người phụ nữ đó nói khi thấy chúng tôi đang làm điều có thể cho bà ấy.

- Cô ấy là vợ anh sao?!

- Chà, tôi không biết bà đang mong đợi ai, nhưng đây là Baby Brown, vợ tôi đấy. - Người phụ nữ chỉ cười vì đó chỉ là một trò đùa.

- Tưởng rằng sẽ khó nghe những lời bàn tán về Yoongi yêu quý của cô ấy lắm chứ... Cái con khỉ đột trước mặt mình là ai vậy? - 🤣🤣🤣🤣

Cô ấy vừa gọi đó là khỉ, hay là tôi đang mơ vậy?

- Min à... cậu sẽ làm vỡ kính và tự làm mình bị thương đấy, bình tĩnh lại đi. Cô ấy chỉ bày tỏ ý kiến ​​về ngoại hình của tôi thôi, ai cũng biết tôi không phải là chuẩn mực sắc đẹp ở đất nước này cả.

- Tôi rất xin lỗi, bạn phải nghe điều đó tối nay - Hoseok xin lỗi.

- Tôi không phải làm bằng thủy tinh đâu các bạn... nhưng tôi đói rồi, các bạn có phiền nếu tôi gọi món gì đó trong lúc cô ấy chờ tôi có mặt không?

- Em muốn gì cũng được, tình yêu à - Yoongi nhanh chóng gọi người phục vụ lại.

- Chào buổi tối, tôi là Ip Hee Seok, hân hạnh được phục vụ quý khách tối nay. Xin mời quý khách gọi món.

- Chào buổi tối Hee Seok? Xin lỗi... Cho tôi xin chút nước và một ít đồ ăn nhẹ trong lúc chúng ta chọn món ăn nhé?

- Cách phát âm của bạn rất hay, và đúng vậy, chúng tôi có ô liu, khoai tây chiên hoặc các loại hạt rang muối.

- Ừm, khoai tây chiên, cho tôi với... - vợ tôi thậm chí không cần phải tán tỉnh, chỉ cần một nụ cười thân thiện và một ánh nhìn vào mặt anh ấy là đủ để anh ấy quên chúng tôi và chạy lại xin lỗi khi nhận ra lỗi lầm của mình.

- Tôi không thể mời cô đi ăn được à? Rượu cho tôi nhé, cô gái? - Tôi nói đùa

- Giống như Suga vậy, anh chưa được đào tạo hay sao? - cô ấy phản đối, đẩy ly đồ uống về phía anh. Chắc cô ấy gọi whisky vì lần trước tôi cũng uống loại đó.

- Xin lỗi bà, đó là lỗi của tôi vì bà đã gọi món trước khi cô ấy đến.

- Tôi chưa bắt đầu gọi món trước, làm ơn mang cho cô ấy nhiều khoai tây chiên hơn được, chúng ta không thể để một người phụ nữ mang thai bị đói được - Hoseok nói thêm và vợ tôi hơi chỉnh lại váy để cho thấy điều đó.

- Chúc mừng nhé... chết tiệt, mình không để ý, xin lỗi.

- "Em mặc như thế này để không ai phải chào cái bụng trước mặt em đâu," vợ tôi nói đùa và người đàn ông đỏ mặt, suýt nữa thì chạy đi làm hết sức mình.

- Tôi có nên lo lắng không? Anh/chị có vẻ hay gây rắc rối ở nhà hàng.

- Anh có ghen không? Em muốn xem lắm đấy - vợ em cứ trêu chọc em mãi, thật sự rất trêu. Thường thì khi hẹn hò, cô ấy cố gắng không gây chú ý nhưng tối nay em cảm thấy cô ấy đang làm điều ngược lại và biết rõ cách làm thế nào.

- Bạn có tin là cô ấy có thể thu hút sự chú ý của người đàn ông đó không? Anh ta đang cố gắng nhận được lời khen ngợi từ những người nổi tiếng. Ở nhà hàng này, việc nhận tiền boa, quà tặng hay bất kỳ hình thức đối đãi đặc biệt nào từ khách hàng, dù nổi tiếng hay không, đều bị cấm. Bạn không thể thấy bất cứ điều gì cho thấy họ quan tâm đến việc trở nên nổi tiếng chỉ vì ai đó đã đến đây một lần. Tôi là khách quen ở đây.

- Min à, chúng ta đã đến đây... hai lần rồi nhỉ? Nhưng bạn bè anh thích gặp anh ở đây mà, đúng không? - vợ tôi dễ dàng chuyển sự chú ý từ cô ấy sang tôi nên tôi đã giải thích cặn kẽ lý do tại sao tôi thường xuyên đến đây.

- Tớ không biết... Yoongi, cậu thật sự ra ngoài... không thể tin được - Hoseok nhận xét

- Thỉnh thoảng tôi cũng làm vậy, không thường xuyên lắm nhưng từ khi tôi có thể về nhà sau giờ làm, gặp bạn bè ăn tối, nhưng vài tuần gần đây tôi thích về thẳng nhà hơn, để ở bên cô ấy.

- Tôi rất cảm kích điều đó - Baika đưa tay lấy thứ gì đó trên tóc tôi, có lẽ là một hạt bụi vô hình nhưng rõ ràng điều đó khiến nữ diễn viên rất khó chịu vì tôi theo bản năng nắm lấy tay cô ấy.

- Rượu Chardonnay, nước và khoai tây chiên. Chúng tôi tự nấu chứ không phải mua sẵn.

- Ôi, thật tuyệt, cảm ơn anh! - Vợ tôi lại ngưỡng mộ anh ấy rồi, và tôi biết điều đó sẽ làm mọi chuyện phức tạp hơn khi nữ diễn viên không thích mùi vị của nó.

- Rượu Chardonnay?! Chắc là loại rẻ tiền, mang cho chúng tôi ít Champagne thì hơn.

- Tất nhiên rồi - người đàn ông nhìn về phía tôi.

- Đừng lo về Suga, anh ấy thích loại rượu đó, hãy đổi món cô ấy gọi và tính tổng vào hóa đơn nhé. - Sau khi nhận được cái gật đầu từ những người đàn ông có mặt, người đàn ông vội vã đi lấy một chai rượu. Vì rượu sâm panh không được phép mở ra uống một ly trước bữa tối, nên vợ tôi nhanh chóng để cô ấy uống mà không gây thêm tranh cãi.

- Anh ấy có thể tự nói chuyện được.

- Tôi biết, Min chưa bao giờ nói anh ấy muốn uống loại rượu nào vì anh ấy là khách quen ở đây. Xin lỗi vì bạn đã gọi cùng một loại rượu mà không suy nghĩ, nhưng đâu phải nhà hàng ghét bạn đâu. - Chắc chắn đó là thói quen xấu của cô ấy khi gọi cùng một loại rượu mà tôi muốn mà không nghĩ rằng có thể cô ấy sẽ không thích. Nhưng rõ ràng là vợ tôi đã ghét cô ta rồi.

- Hôm nay là kỷ niệm của hai người, nên tối nay anh sẽ trả tiền... đừng cãi nhau sau nhé - Hoseok quyết định.


- Kỷ niệm à? Tối nay là sinh nhật ai vậy? - cô ta hỏi với nụ cười nham hiểm, vì ai cũng biết sinh nhật của chúng ta không rơi vào tháng Mười Một.

- Ngày kỷ niệm cưới của họ, ngày 13 tháng 11... Tôi không thể tưởng tượng nổi vẻ mặt của viên chức khi nhận được giấy đăng ký kết hôn của hai người. Viết tất cả tên của chúng ta cạnh nhau... chắc hẳn trông như một trò đùa.

- Luật sư nói đây là lần đầu tiên họ xem xét kỹ một tài liệu như vậy và ông ấy đang chờ con dấu - Baika không biết điều đó nhưng tôi lo lắng không biết liệu chúng tôi có phải đích thân đến làm thủ tục kết hôn thật sự hay không. Và tôi đã thuyết phục cô ấy nộp giấy tờ kết hôn của chúng tôi tại bất kỳ đại sứ quán nào của tất cả các quốc gia mà chúng tôi đã cùng nhau đến thăm.

Nếu cô ta dám ly dị tôi, cô ta sẽ phải đi khắp nơi trên thế giới để làm điều tương tự, bởi vì tôi dự định sẽ tiếp tục như vậy ngay khi có thể đi du lịch trở lại.

- Chắc chắn rồi, nhưng tôi phải tin tưởng anh. Lúc đó tôi hầu như không biết đọc hay viết đúng cách, nên tôi nhớ anh và Namjoon đã ghi lại tất cả thông tin của tôi ở đó.

- Ừm… anh đã từ chối lời cầu hôn của em nhiều lần vì chúng ta chưa công khai chuyện này.

- À... chắc là cậu đã say xỉn trước mặt bố mẹ và bảo họ tổ chức một bữa tiệc cưới hoành tráng rồi... Tớ nghĩ Taeh đã quay phim lại đấy... - Hoseok cười

- Tớ đã xóa nó rồi, Kim luôn cho cả nhóm Wooga mượn điện thoại nên tớ không thể cho cậu ấy mượn được, những khoảnh khắc xấu hổ khác của Min khi say xỉn vẫn còn đó, nên hãy đối xử tốt với Teahyung nhé.

- Thằng nhóc chết tiệt... vì nó không chịu được rượu nên lúc nào cũng quay phim chúng ta - tôi nói vậy nhưng thực ra không hề bực mình với bạn mình vì cậu ấy không bao giờ dám lạm dụng thông tin cá nhân của chúng tôi.

- Anh ấy cho phép cô xóa nó sao? - người phụ nữ hỏi.

- Sao lại không? Đó là lời cầu hôn và không nên coi đó là trò đùa.

- Vậy cuộc hôn nhân này là thật sao?

- Tất nhiên, tôi sẽ không nói dối khi cậu cáo buộc tôi đang hẹn hò với cậu trước mặt Hoseok.

- Anh!! Rót đầy ly cho tôi đi, anh không có mắt à?

- Xin lỗi bà, tôi cố gắng không làm gián đoạn cuộc trò chuyện của hai người.

- Sao anh/chị lại làm phiền nếu anh/chị không phải là một phần của bàn ăn này? Hãy mang đến cho chúng tôi những loại hải sản và thịt đắt tiền nhất, và cả những thứ mà lũ khỉ ăn nữa.

- Min Si!!! Đừng vượt quá giới hạn và hãy xin lỗi.

- Bạn nghĩ tôi nói khó nghe à? Chờ đến khi fan của bạn phát hiện ra sự thật, cô ta xấu xí lắm!! Nhìn cô ta một lần xem... da rám nắng, cao hơn cả Suga và thừa cân.

- Cô ấy có thai rồi!!! - Hoseok thì thầm

- Từ ai? Ai sẽ tin lời cô ta chứ?

- Được rồi... Tôi nghĩ mọi người cần nghỉ ngơi một chút... Xin lỗi, bạn có thể giúp tôi vào nhà vệ sinh được không?

- Về bữa ăn... thưa bà...

- Cứ làm theo ý cô ấy đi vì có vẻ tối nay là đêm của cô ấy, giờ thì cho tôi biết những gợi ý của anh nhé. Tôi nổi tiếng là người luôn thử những gì được gợi ý đấy - vợ tôi đã kéo người đàn ông đó đi trước khi anh ta nghe thấy thêm những điều không hay nữa.

photo

Mọi chuyện không suôn sẻ từ đó trở đi, thậm chí một người phụ nữ ở bàn bên cạnh suýt nữa đã gây gổ với nữ diễn viên.

- Ở tuổi của em, em có tin rằng Min sẽ dùng anh làm cái cớ để không trở thành người yêu của em không? Anh thách em thử xem, em nghĩ anh ấy dễ dãi với anh sao? Nhưng nghiêm túc mà nói, nếu em cứ cư xử như một thiếu niên, em sẽ không đủ tốt cho cả anh ấy lẫn bản thân mình đâu... Anh không thể chịu đựng thêm một giây phút nào nữa, thật là nực cười.

- Tình yêu... sao em không nói điều đó sớm hơn?

- Tình yêu ư? Anh đã đồng ý làm việc này rồi, tôi cho rằng anh thích nhìn thấy tôi trong tình huống này vì đây không phải lần đầu tiên và tôi đã nói với anh là cô ấy đang nảy sinh tình cảm với anh, hãy tự giải quyết với cô ta đi. Tôi hoàn toàn có thể tự lo liệu được, hẹn gặp anh ở nhà nếu anh dám quay lại đó.

Nghe thấy tiếng vỗ tay sau những lời nói gần như thì thầm của cô ấy, điều đó có nghĩa là màn trình diễn mà chúng tôi tạo ra trong nhà hàng thật ấn tượng. Chắc hẳn tôi không muốn làm chủ nhà hàng tối nay khi mà một nửa số khách đã bỏ đi sau khi cô ấy rời đi.

Anh ấy chỉ ăn những gì được đưa cho vì luôn phải chú ý ngăn chặn ý đồ của người phụ nữ đó. Là vợ tôi cũng không cho tôi bất kỳ quyền lực nào đối với tôi, vì vậy cuối cùng tôi phải chấp nhận rằng mình không quan tâm đến cô ta.

photo

- Yoongi... sao người phụ nữ duy nhất không muốn gì từ cậu lại chính là người cậu thích? - Jimin đi cùng tôi ra ngoài ăn trưa bên ngoài bệnh viện.

- Cô ấy yêu tôi và cần tôi bất chấp mọi chuyện đã xảy ra.

- Cả gia đình bạn đã gặp con bạn trước khi bạn gặp. Chắc hẳn cô ấy đang rất tức giận... Tôi không bao giờ có thể quấy rối cô ấy đến mức khiến cô ấy hành động như vậy. Thật tàn nhẫn.

- Tôi xứng đáng được như vậy, tôi sẽ có mặt khi cô ấy cho phép tôi vào phòng để bế em bé trong vòng tay - Ánh mắt cô ấy bảo tôi nên giữ khoảng cách.

- Cô ấy không hề phản đối điều đó trước mặt tôi, và tôi có thể nhìn thấy đứa trẻ.

- Tôi muốn được mời đến gần hơn, để tôi có thể giữ khoảng cách cho đến khi cô ấy tha thứ cho tôi, em bé còn quá nhỏ để nhận ra điều gì. Chúng tôi đâu có ý định chấm dứt mối quan hệ.

- Tên gọi sẽ là gì?

- Đứa bé... Tôi không biết, cô ấy bảo bố tôi suy nghĩ rồi nói cho tôi biết, cô ấy cứ gọi nó là Bumpy.

- Đã vài tiếng kể từ khi cô ấy chuyển dạ... chắc hẳn cô ấy mệt rồi, cố gắng hơn nữa và lấy hết can đảm để bước qua cửa.

- Tôi đã có chỗ ở mới rồi, cô ấy đang dọn dẹp căn hộ cũ của tôi thì bọn chúng tấn công vì tưởng chúng tôi đang ở đó.

- Mọi người có thể trở nên điên rồ, hãy tưởng tượng nếu họ vô tình làm tổn thương cô ấy hoặc đứa bé.

- Tôi biết... bạn nghĩ tôi cảm thấy thế nào khi cô ấy gọi cho tôi?

- Cô ấy gọi cho bạn à?

- Cô ấy đã cố gắng nhưng những người trong xe cứu thương không cho cô ấy nói.

- Vậy thì hãy đi nói chuyện với cô ấy đi, cô ấy đã gọi cho bạn và rõ ràng là muốn bạn đến đây, sao bạn lại giữ khoảng cách?

- Cảnh sát cho rằng tôi đã gửi vật chứng đó... bức thư yêu cầu cô ấy giải thoát tôi khỏi cuộc hôn nhân của chúng tôi và những điều tương tự... Tôi nghĩ việc cô ấy nghi ngờ hành động của tôi là điều dễ hiểu. Gần đây tôi rất kín đáo về những việc mình làm... cô ấy không thể bảo vệ tôi vì không biết tôi đang làm gì.

- Vào nói chuyện với cô ấy đi, giờ thăm viếng đã kết thúc rồi và con có thể ở bên cạnh cô ấy. Chỉ cần vào phòng và đừng tỏ vẻ buồn bã nữa.

Tôi sợ phản ứng của cô ấy.

- Một chút im lặng sẽ không giết chết bạn đâu.

- Có lẽ....

photo

- Bé nhỏ quá... tình yêu ơi... - Em không thể tin là cuối cùng con cũng đã nằm trong vòng tay em rồi.

- Ngày mai anh/chị có thể mang chúng về nhà, mọi chuyện đều ổn dù có chút trục trặc - hình như cả nửa bệnh viện đều muốn gặp tôi để xác nhận đó là con của tôi.

- Tôi cứ nghĩ đó sẽ là con trai...

- Bé Bumpy làm bẩn bộ quần áo màu xanh và các y tá đã dùng bộ quần áo đó để thay vì bộ chúng tôi chuẩn bị khá lớn - bé trông rất mệt mỏi và vui khi được nghe giọng nói của mình.

- Bạn có khỏe không?

- Đừng lo... bạn cũng mất một thời gian mới hiểu ra.

- Cảnh sát không thân thiện, và trông anh cũng chẳng có vẻ gì là sẵn sàng đối phó với tôi cả.

- Lại gần đây Min, tớ không cắn cậu đâu.

- Thực ra tôi rất muốn được xem cảnh đó - cô ấy mỉm cười nhưng tôi không dám hỏi thêm nữa.

- "Anh có thể ngủ ở đây cạnh bé, nếu không chăm sóc được em bé thì gọi y tá, họ sẽ giúp đỡ để bé khỏe hơn", bác sĩ nói và cuối cùng chúng tôi cũng được ở riêng với nhau.

photo

Tôi yêu gia đình mình, thật khó để quay lại làm việc sau vài ngày để chăm sóc họ và làm một vài việc vặt cần thiết.