Khám phá tính cách của một người đàn ông lạnh lùng (Phần 2)

S2 | 5-2

Đây là phần tiếp theo của tập trước!

Tập này không có nội dung trò chuyện.






“Này Yoon Sol-bi, bọn trẻ đến rồi, cậu định tiếp tục đánh chúng à?” - Jeong-han



“…Ồ, chỉ một chút thôi…” - Solbi



“Một chút thì có sao? Đừng đánh tôi nữa và đi ngủ đi.” - Jeonghan



“Àhh… Chờ một chút… Chỉ 2 phút thôi…” - Solbi




“Này mọi người!! Yoon Sol-bi không ăn mala-tang!!” - Jeong-han



“Ôi trời, tôi đã gọi món mala tang. Lẽ ra tôi nên nói với bạn sớm hơn haha” - Solbi



“Có phải tôi bị ma nhập sau khi ăn món mala-tang…?” - Jeong Han




“Đồ khốn, mày còn tệ hơn cả món Mala Tang ồn ào” - Solbi



“Thật bất ngờ, mình đã thực sự nuôi nấng em trai mình!” - Jeonghan



“Trời ơi, Marataang~~” - Solbi




“…Thở dài…” - Jeonghan




“Solbi, cậu tỉnh chưa?” - Seungcheol




“Chào anh/chị!” - Solbi




"Anh/chị ơi, khi chào hỏi thì nên dùng cách nói lịch sự hay thân mật vậy ạ?" - Jisoo




“Ừm.. bán trang trọng” - Solbi





“Tôi nghĩ mình cần phải học lại định nghĩa về sự tôn trọng chăng? Haha” - Wonwoo





“Yoon Jung-han nói vậy, nhưng tôi chẳng tin gì cả…” - Solbi





“Yoon Junghan thì biết gì chứ? Haha” - Wonwoo





“Ừm… tôi không biết” - Solbi




“Nhưng Solbi, cậu gọi Wonwoo là gì?” - Jisoo




“Tôi ư? Tôi chỉ là Wonwoo thôi” - Wonwoo





“Ồ, vậy à~ Wonwoo thích được gọi là oppa lắm~ Cậu ấy hay gọi như vậy đấy~” - Jisoo




“Này Hong Ji-soo, tớ đã làm thế từ bao giờ vậy ;;” - Wonwoo




“Ừm.. vậy Wonwoo.. oppa?” - Solbi




“Tai của Jeon Won-woo đỏ ửng rồi~~” - Seung-cheol





“Cậu đang nói cái gì vậy…; Im miệng và ăn đi!” - Wonwoo




“Wonwoo oppa~~” - Solbi




“Con định lớn lên sẽ như thế sao?” - Wonwoo




“Cái gì~ Wonwoo oppa~~” - Solbi




Bên -





“…?!! Cái gì thế…“ - Solbi





“Sao chứ, tôi đã nói đó chắc chắn là chuyện lớn mà? Haha” - Wonwoo




“…Không, nhưng vẫn…” - Solbi




“Ha, sống một mình có thực sự buồn không?” - Seungcheol




“Solbi, mặt em sắp nổ tung mất kkkkkkkk” - Jisoo





“Nếu Solbi của chúng ta bị đỏ mặt vì chuyện này thì sao?” - Wonwoo





“ …????…!!!!” - Solbi






"Wonwoo đã hoàn thành rồi" - Jisoo




“Ôi, cảm giác như mới hôm qua mình còn đang lẽo đẽo theo sau thằng nhóc đó vì mình thích nó lắm.” - Seungcheol





“Không, nghiêm túc đấy, tiền bối, đừng nói nữa… Yoon Jung-han cũng cứ nhắc đến chuyện đó mãi…” - Solbi





“Được rồi haha” - Seungcheol





“Giờ cậu đã ăn xong rồi, chúng ta học bài nhé?” - Wonwoo





“À, chúng ta chơi thêm chút nữa được không?” - Solbi





“Nếu con tập trung học một tiếng đồng hồ thôi, bố sẽ cho con chơi” - Wonwoo




“Được rồi!!” - Solbi





30 phút sau





“Solbiya, em đã giải quyết hết mọi vấn đề rồi… Có phải em học hành quá nhiều không…?” - Wonwoo




“Này Jeon Won-woo, cậu đang làm gì vậy?” - Seung-cheol




“Solbi đang ngủ, nên im lặng đi” - Wonwoo




“Solbi chắc hẳn rất mệt mỏi” - Jisoo




“Anh sẽ đặt em xuống và lại đây. Cất sách vở đi nhé.” - Wonwoo





“Được rồi, tôi hiểu rồi” - Jisoo





“Dù sao thì, tôi chưa bao giờ thực sự học hành tử tế cả…” - Wonwoo




“Này, sao Jeon Won-woo lại vào đây vậy?” - Jeong Han




“Solbi ngủ quên trong lúc học bài, nên anh định đưa em ấy đi ngủ, nhưng sao em không ở trong phòng và sao em lại ở đây?” - Wonwoo




“Ở đây tiện hơn” - Jeonghan




“Đứa trẻ đang ngủ, im lặng và ra ngoài đi” - Wonwoo




“Ồ, trông Yoon Sol-bi thật sự chăm sóc cô ấy như một người bạn gái vậy” - Jeong Han





“Cậu ấy là em trai tôi, vậy chẳng phải lạ sao khi tôi không chăm sóc cậu ấy?” - Wonwoo





“Ưm…” - Solbi




“…À… ồn ào quá nhỉ? Chúc ngủ ngon, Solbi” - Wonwoo




“…Đừng đi… Ở lại đây…” - Solbi




“…Tôi không thể làm khác được. Tôi chỉ có thể xem một chút rồi đi thôi.” - Wonwoo






40 phút sau






“Wonwoo, cậu đang làm gì vậy? Sao cậu không ra ngoài? Này Jeonghan, Wonwoo đang ngủ ở đằng kia à?” - Seungcheol




“Jeon Won-woo đang ngủ à?? Chắc Yoon Sol-bi đã bảo cậu ấy đừng đi nữa. Cậu ta là loại trẻ con gì vậy?” - Jeong Han




“Này, đừng đánh thức tớ. Ngủ cạnh nhau dễ thương lắm. Sao cậu lại cố đánh thức tớ vậy?” - Jisoo





“Hãy để anh ấy ngủ và chúng ta hãy đi” - Seungcheol





"Được rồi" - Jisoo








Vậy là hai người họ cùng đi.
Kết thúc hơi khó hiểu... Chắc từ giờ mình chỉ viết bằng tiếng Tokseol thôi. Viết kiểu này khó quá... ㅠㅠ
Nhưng tôi không biết chuyện này là sao... Cứ xem đi(?)