Cuộc sống hai mặt của chồng tôi

Tập 18










- Chồng ơi, mời vào.
- (Hodaldal...) Em yêu, em có sao không...?
- Lần sau... bạn sinh đứa bé này nhé...
- (Sparkles) ..Lần sau chị định sinh thêm em bé nữa không?
- Thứ mười này
- Mẹ ơi... Dừng lại, dừng lại...








Vài tháng sau, tôi sinh con.
Một bé gái khỏe mạnh
Tên là
Jeon So-yul



Gravatar
- Anh yêu... Anh đã làm việc chăm chỉ lắm... (hít mũi)
-Sao cậu lại khóc? Tớ mới là người muốn khóc chứ.
- Cậu cũng đã trải qua thời gian khó khăn... Saetbyeol... Soyul...
- Tại sao Soyul lại ở đây? Có chuyện gì vậy?
- (Dori dori..) Trông giống hệt bạn nhỉㅠㅠㅠㅠ










Gravatar

- Nó nhỏ thật đấy...
- Nếu CEO ôm bạn, liệu có chuyện gì lớn lao xảy ra không?
- Changsik
- Đúng
- Cô ấy xinh quá... Trông cô ấy giống nữ chính của chúng ta...
- Vậy thì bạn trông giống mẹ bạn. Nếu không, thì càng kỳ lạ hơn.
- Tôi không muốn chửi thề trước mặt đứa trẻ.
- (Rùng rợn) Xin lỗi...














*












- Rửa
- Mật ong..
- Khi bạn tắm rửa và nói những điều tốt đẹp
"Em yêu, em biết anh đang làm việc này mà, nhưng chúng ta đã hẹn hò hơn hai năm, kết hôn và thậm chí có con rồi. Giờ em lại bảo anh dừng lại... Cái gì? Còn gia đình anh thì sao?"

"À~ Tôi có bảo anh dừng lại ngay bây giờ không? Tôi đã nhắc anh rửa tay bao nhiêu lần khi chúng ta mới hẹn hò, và tôi đã nhắc anh rửa tay bao nhiêu lần trong lúc chúng ta vẫn đang hẹn hò? Với gia sản của anh, anh hoàn toàn có thể cho con cái và mọi người vui chơi thỏa thích đến hết đời. Có phải chỉ có vậy thôi sao?" Ông Chang-sik.Thưa ông Hoyoung, ông có thể thuê thư ký khi điều hành công việc kinh doanh, và vì có một vài người to con và đãng trí, ông có thể thuê họ làm vệ sĩ, đúng không?
- (Không có gì để nói)
- Cậu không có gì để nói à? Thôi đi, vì Soyul mà nói.
- (Soyul khóc đúng lúc)
- Yul có bị gãy chân không?




Gravatar
- (Nữ chính của chúng ta từ trước đến giờ giỏi ăn nói vậy sao?) À... Nữ chính của chúng ta vốn là một công tố viên.


Soyul, người hơn tôi 4 tuổi, cũng bị bố đánh như vậy.















*














Gravatar

- Tôi có điều muốn nói (Soyul đang ôm cậu ấy)
- Hoooooㅠㅠㅠㅠㅠ Đại diện Nimuㅠㅠㅠㅠ Soyul nhỏ quá ㅠㅠㅠㅠㅠㅠ
- Đừng nhìn vào Soyul và tập trung vào nó.
- Nếu em bé khóc khi bạn đang bế thì sao?
- Ông đang dỗ dành em bé phải không ạ?
- Rên rỉ, than thở, than thở
- Chào!
- Phùㅠㅠ
- (ngượng ngùng) Ồ, ừm... Yul-ah... Yul-ah~ Bố cậu có ở đây không...?
- Pueeeeeeeeeeeeeeungㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ
- Này, Yul-ah, Yul-ah~

(hoàn toàn hỗn loạn)


- Đưa tôi Soyul.
- Changsik, đừng làm em bé khóc nữa. Bây giờ tôi đang rất mệt.
- Tôi rất giỏi dỗ dành đứa trẻ đó.
(Chớp nhoáng)

- Soyul, không sao đâu~ (quay vòng vòng, úp mặt, vù vù)
- (thịch) Ừ...
- Đậu nành...

Cha của Soyul, người cảm thấy như thể đã mất đi quê hương, nhìn thấy con gái mình ngừng khóc trong vòng tay của một đứa trẻ khác.

- Thưa ông, ông muốn nói gì ạ?
- Tôi sẽ rửa tay và bắt đầu công việc.
- Vâng
- Sau đó chúng tôi...
- Những ai muốn ở lại giúp việc kinh doanh thì ở lại, còn những ai muốn nghỉ ngơi thì mỗi người mang một túi đồ.
- Đúng..?
- Tôi cho nó vào túi để khỏi chán. Tôi có thể ăn nó cả đời. Các bạn ơi, giờ thì hãy sống như người bình thường đi. Hẹn hò, kết hôn đi.
- Bạn có kết hôn một mình không?
- Cứ tạm chấp nhận như vậy, nếu vẫn chưa đủ thì cứ nói với tôi, tôi sẽ cho bạn thêm.
- Thưa ngài...
- Hãy tặng Soyul ở đây


Vị CEO nói điều này với vẻ mặt cay đắng rồi bế Soyul vào phòng.
Trái tim tôi rất mềm yếu...

Những người tôi quen biết với CEO hơn 10 năm nay...

- Các cậu định làm gì?
- Nếu anh Chang-sik ở lại, chúng tôi cũng sẽ ở lại.
- Tôi phải ở lại. Nếu không phải tôi, ai sẽ chăm sóc người đại diện?

Loại chuyển động này...















*












Vậy là 3 năm sau












Gravatar
- Hãy nhìn xem. Thật kỳ lạ phải không?
- Không, thưa thầy, chỉ cần nhìn thằng bé là biết ngay. Thầy đang lo lắng điều gì vậy?
- Này... Không phải đã đến lúc nên chậm lại và nhìn nhận vấn đề một cách từ từ sao?
- Cái gì thế... Tôi vẫn chưa chết. Nhìn kỹ đi. Thằng nhóc này là thủ phạm. Tôi cá chắc chắn nó.
- Tên khốn độc ác... Ngươi vừa trở về sau thời gian nghỉ ngơi và giờ lại càng độc ác hơn.
- Đam mê thay vì bạo lực
- Tôi chưa bao giờ thua, dù chỉ một lần...




Soyul đã được 4 tuổi rồi.

Công việc kinh doanh của chồng tôi cũng đang phát triển tốt.

Yeoju đã trở lại vị trí của mình với tư cách là một công tố viên nổi tiếng.









Tôi cứ tưởng nơi đó sẽ yên bình...










- Jeon So-yul
- (khóc nức nở)
- Đừng khóc. Bạn đã làm gì tốt đến mức phải khóc vậy?
- Đó là điều tích cực và có khả năng.
- Ai lại xăm hình này trên tay vậy?!
- (khóc nức nở) Thật là khó chịu!!
- Ai nói điều đó với mẹ cậu vậy? Ai cơ!
- (Phewㅠㅠ)



Bíp bíp bíp bíp-

Tirolik-





Bé Soyul nhà mình bị mẹ mắng, nhưng bé đã bỏ chạy ngay khi nghe thấy tiếng bíp.
(Bíp bíp bíp = Từ điển Soyul = khóa cửa)

Dodododo-


Rồi tôi ôm lấy chân bố.



- Ôi chúa ơiㅠㅠㅠ
- (Chớp sáng) Tại sao, tại sao Soyul của chúng ta lại khóc?
- Ừm, ừm, ừm, ừm...
- Tại sao mẹ lại như vậy? Tại sao Soyul lại như vậy?
- (Yeoju khóc)
-Sao con lại khóc vậy, con yêu?
- Cánh tay của Soyul... cánh tay...
- Con gái yêu, giơ tay cho bố xem nào~
- Sirungde...
- Soyul, cái gì cơ?

Trên cánh tay đang vừa đi vừa ngoe ngoảy





Gravatar


Với bút chì màu và bút dạ
Chắc hẳn phải có thứ gì đó được vẽ đang ngoe ngoe.



- Yul này là ai vậy?
- (nức nở) Inger… Abba… Inger…

Những hình vẽ trên cánh tay bố tôi mà ông ấy chỉ vào.

- Ingerso, Yultuuㅠㅠㅠㅠ Em sắp đi Gakoshipungdeㅠㅠㅠㅠㅠ





Gravatar

Trong khi đó, cảnh khóc là của mẹ tôi.
Họ trông giống hệt nhau, nên khóe miệng bố tôi khẽ giật.


- Nếu điều đó không tốt cho sức khỏe của em bé thì sao? (khóc nức nở)

Tôi hay khóc, nhưng không bao giờ khóc trước mặt em bé.
Nữ anh hùng không khóc
Trước mặt những bị cáo đã phạm tội, đó là một sự minh chứng hoàn toàn.
Kim Dok-sa ​​​​và Kim Gong-ju
Trước mặt chồng tôi, tôi chỉ là một người phụ nữ dễ thương, trẻ hơn anh ấy 4 tuổi và có thân hình mềm mại.

- Không sao đâu. Tôi đã tìm hiểu kỹ trước khi mua rồi.
- (nức nở) Da em bé rất yếu...
- Sẽ ổn thôi. Soyul có nên tắm cùng bố không?
- (Cốc cốc)
- Sau đó tôi vào nhà vệ sinh. Tôi sẽ đặt túi xuống và đi ngay. Cẩn thận nhé?
- Vâng..


Vậy là Soyul mang những con búp bê vào phòng tắm.

- Tôi, có, thể, khóc, tức giận, mắng mỏ, la hét, tôi lo lắng, tôi rất lo lắngㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ

Soyul, nữ nhân vật chính của bộ phim bungeoppang, cũng bật khóc.
(ㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇㅇ..)

- Không sao đâu. Tôi sẽ dọn dẹp. Ôi, tôi buồn quá.
- Tôi đã lo lắngㅠㅠㅠㅠ Soyul ghét tôiㅠㅠㅠㅠ Tôi phải làm gì đâyㅠㅠㅠㅠㅠㅠ
- Tại sao Soyul lại ghét cậu? Tớ đi rửa mặt rồi quay lại đây. Đừng lo, Soyul sẽ cảm thấy tốt hơn khi ra ngoài.
- (Thở dài) Rồi tôi...
- Hả?
- Tôi là ai mà có quyền giải quyết chuyện này?





điểm-




Hãy ôm nó vào lòng và hôn nó.
Vù-vù-vùMột người chồng vỗ nhẹ vào lưng tôi
Người vợ nhỏ nhắn đang bận rộn đào bới.

Gravatar

- Chắc hẳn làm điều đó bằng bút sáp màu rất khó khăn với cô bé, dù cô bé còn bướng bỉnh hơn cả Soyul. Cô bé thừa hưởng tính cách bướng bỉnh từ ai nhỉ?
- Vì bạn trông giống tôi...
- Tôi sẽ ra ngoài ngay sau khi tắm cho em bé xong.
- Đúng..


















Gravatar


Cảm ơn tất cả mọi người vì tình yêu thương.
Xin lỗi vì tôi đến muộn
Có lẽ nếu tôi viết vài tập phim với Soyul thì sao?
Tôi nghĩ nó sẽ sớm kết thúc thôi.

Cảm ơn