Sự cám dỗ của kẻ giết người

11

Gravatar



11




.







“Chúng ta hãy gặp nhau tại tổ chức nhé.”





Nó không nói rõ là ai, chỉ nói thế này: K là người duy nhất tôi có thể tâm sự về chuyện này, nên tôi không hiểu tại sao họ lại cứ khăng khăng muốn gặp mặt trong một tổ chức kín như vậy. Tôi định mở điện thoại gọi cho K thì chợt nhận ra: Tôi đã xóa số điện thoại của anh ấy vào ngày tôi rời khỏi K và J.







—Anh đang âm mưu điều gì vậy? Sao anh không gọi thẳng mặt tôi ra? Sao anh chỉ để lại một tờ giấy nhắn rồi bỏ chạy? Đồ khốn nạn...







Tôi rời khỏi nhà, thể hiện sự không hài lòng của mình. Nghĩ đến việc phải đến tổ chức đó thật mệt mỏi, nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn đi, nghĩ rằng họ có chuyện cần bàn. Ồ, điều đó không có nghĩa là tôi đã thay đổi ý định. Tôi sẽ tự bảo vệ mình và sẽ không làm hại ai cả.







.







Tôi đến tổ chức, và vừa xuống xe, tôi đã thấy một người đứng ở đằng xa. Ngay cả từ xa, vóc dáng của người đó cũng không giống K hay J. Vừa định tiến lại gần để nhìn rõ hơn thì có người kéo tôi sang một bên và bịt miệng tôi lại.







— Ugh!


— Suỵt.







Không ai khác ngoài K. Tôi rất bối rối không hiểu tại sao K, người lẽ ra phải ở rất xa, lại đứng ngay trước mặt tôi, và anh ta là ai. Sau đó, K đưa tôi lên xe.







— Cô Yeoju, cô có sao không?


— Ông J? Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?


— Đi thôi K.


— Đúng rồi, đó là Min Yoongi.


— Min Yoongi...? Lúc đó sao?


— Đúng vậy. Tôi đã lợi dụng anh. Sao anh lại đến đây mà không suy nghĩ gì?


— Không... Tất nhiên là tôi nghĩ đó là bạn rồi.


Gravatar

— Vậy thì đáng lẽ tôi nên gọi điện kiểm tra. Suýt nữa thì tôi gặp rắc rối lớn. Anh/chị có biết tôi đã lo lắng đến mức nào không?


—Sao tự nhiên cậu lại giận thế…


— K Tôi đến đây với tâm trạng rất lo lắng. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu không có camera giám sát?


— Tôi xin lỗi… Tôi đã hứa sẽ lo liệu việc đó…


— Chúng ta hãy đến chỗ ẩn náu trước đã. Nếu cậu về nhà thế này, chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra.


- Hừm...


— Anh không còn phủ nhận điều đó nữa à?


— Không... Thật ra thì tôi sợ... Nếu không có cậu, tôi thực sự không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình.


—Hãy nói với anh J-hyung lời cảm ơn nhé. Anh ấy đã phát hiện ra em đấy.


— Ồ, cảm ơn bạn. Thật lòng đấy.


"Giờ thì đừng nói những chuyện kiểu như, 'Tôi sẽ tự mình tìm ra cách giải quyết.' Được chứ? Cơ hội như thế này không đến thường xuyên, phải không? Thật an tâm. Đúng không?"


— Vâng, haha







.







—Anh ơi, anh vào trước đi. Em cần nói chuyện với Yeoju.


—Được rồi~


—Bạn muốn nói về điều gì?


—Có một điều mà bạn chưa nói với tôi.


- Gì?


— Cái gì? Cậu quên rồi sao?


- ừm...


— Được rồi. Chúng ta vào thôi.


—Tại sao? Nó là cái gì?


— Tôi không biết. Vào nhanh lên.







Nhưng tôi thực sự không thể nhớ. Có phải tôi đã quên điều gì đó? Tôi không thể nhớ những gì mình chưa nói. Tôi cảm thấy hoàn toàn mất trí. Tại sao cuộc sống của tôi không thể suôn sẻ? Dường như cuộc sống là một chuỗi những điều không thể tránh khỏi.







— Ông J., còn điều gì tôi cần nói với K mà tôi chưa nói không?


Gravatar

— Vâng? Anh đang nói về cái gì vậy?


— Phải không? Ông J, có lẽ ông cũng không biết đâu.


— Chà... Anh lại hỏi tôi câu đó nữa à? Sao anh biết được? Chuyện này thật là quá sức chịu đựng.


—Chuyện quái gì thế này…? Tôi không biết nó là cái gì, nhưng tôi rất xin lỗi…


— Ra ngoài lần nữa đi.







.







— Không, tôi nói là tôi thích bạn!!


- à...?


— Bạn thực sự đã quên rồi sao?







Thực ra, tôi đã nhận ra điều đó cách đây không lâu rồi. Tôi nghĩ là tôi chỉ muốn giả vờ như không để ý thôi. Không phải là tôi không thích K, chỉ là tôi không nghĩ mình đang ở trong hoàn cảnh thích hợp để thích bất cứ ai.







— Tôi sẽ nói thật với bạn. Ừm... Thực ra, tôi nghĩ hiện tại tôi không có tâm thế để thích ai cả.


- à...







Vẻ mặt anh ta không được tốt, có lẽ vì đó không phải là câu trả lời mà anh ta mong đợi. Rồi, như thể đã quyết định xong, anh ta nhìn tôi lần nữa và nói.







— Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ tiếp cận bạn từ từ, cho đến khi trái tim bạn rộng mở.


— Anh/Chị... tốt bụng hơn tôi tưởng sao?


— Giờ thì bạn đã hiểu chưa?


— Không đâu haha... Cậu có vẻ là người tốt bụng. Tớ nghĩ mình nói chưa được rõ lắm, nhưng thật lòng cảm ơn cậu vì đã bảo vệ tớ lúc nãy.


Gravatar

— Dĩ nhiên rồi. Tôi sẽ bảo vệ người tôi yêu thương.


— Nhưng... tôi có một việc muốn nhờ.


—Cứ nói đi. Tôi sẽ lắng nghe.


— Thật sao? Cậu định nghe hết mọi thứ à?


— Vậy thì, nó là cái gì?


— Tôi muốn gặp một người tên là Min Yoongi.











***


Gravatar