Ngọt hơn cả kẹo

Tôi cũng có cảm xúc.

Ảnh đại diện của bé:

photo

Hành vi khó bảo của Jungkook ít nhất cũng khá buồn cười. Chúng tôi đã đến thăm những địa điểm yêu thích và bạn bè của cậu ấy trong những kỳ nghỉ ngắn, trong khi Suga thì phải làm việc. Giờ thì, sau khi ăn những món tôi nấu, họ hoàn toàn lười biếng không muốn làm gì khác nữa, và nếu hôm nay tôi có thể đi tiểu bình thường... (hình như hôm nay tôi cứ muốn đi tiểu mỗi năm giây một lần)... thì tôi sẽ thuyết phục họ dọn dẹp mớ hỗn độn của mình.

Tôi không có chỗ để nằm nghỉ cạnh chúng và giường thì lại là giường cỡ lớn. Nhưng chồng tôi đã chiếm lấy chỗ anh ấy thích nhất, còn Jungkook thì nằm la liệt khắp nệm, xung quanh là đủ thứ đồ chơi mà chúng vẫn hay dùng để giải trí.

Đáng lẽ họ nên gây ra thảm họa đó ở phòng khách, nhưng tôi đang làm việc và họ được lệnh không được làm phiền tôi, nên phần lớn lỗi là do tôi mà họ cư xử trẻ con về những trách nhiệm mà tôi không muốn bỏ lại. Ừ, không có gì của tôi sẽ bị lấy đi hay làm hoen ố cả... Tôi đã làm tốt việc lựa chọn những người làm việc dưới quyền mình để họ tự quyết định những thành tựu tiếp theo cần theo đuổi.

Tôi vẫn luôn cố gắng để mọi người hài lòng và hạnh phúc với công việc của mình, nhận được đủ tiền công, trả lương đúng hạn và họ cũng chưa bao giờ làm tôi thất vọng. Tôi biết rõ từng người ở những vị trí quan trọng và dần dần quen mặt với những người làm việc cho mình, ngay cả khi một số người chưa từng có cơ hội gặp tôi. Nếu có thể, đây sẽ là công việc tốt nhất mà họ từng có.

photo

- Em yêu, sao em đang suy nghĩ nhiều thế? - chồng tôi hỏi, cuối cùng cũng ngẩng mắt lên khỏi trò chơi.

- Tôi sẽ ở đó như thế nào hoặc liệu tôi có nên nghỉ đêm ở phòng khác không?

- Kỳ nghỉ bị cấm, hãy đến đây.

- Ở trên à? - Tôi hỏi vì anh ấy vén chăn lên nhưng cánh tay trái của anh ấy đã đặt trên bàn cạnh giường.

- Ừ, ngay chỗ đó.- Tôi khúc khích cười khi anh ấy nói vậy, mặt đỏ bừng vì không biết nghĩ gì.

- Hãy cư xử cho phải phép... - Tôi nói khi nhận thấy anh ấy muốn nhiều hơn là chỉ ngủ.

- Anh nhớ em lắm, em yêu.

- Còn Jungkook thì sao?

- Còn anh ấy thì sao? Anh/chị muốn có chút riêng tư à?

- Vâng, làm ơn...

- Được rồi... đợi tôi năm giây, tôi sẽ đi theo bạn.

- Em yêu anh rất nhiều.

- Nếu cô không tránh ra thì tôi không thể đến đó được, thưa công chúa... ý tôi là, cô gái xinh đẹp.

- Cứ gọi tôi là công chúa khi nào bạn muốn, không có gì cấm cả.

- Tôi biết đó không phải là món bạn thích.

- Thỉnh thoảng em muốn nghe anh nói điều đó, nó là kỷ niệm về những cuộc trò chuyện dài đầu tiên của chúng ta. Em nên thể hiện nhiều hơn... việc có anh bên cạnh thật tuyệt vời.

Video âm nhạc của SUGA:

photo

Lời nói của cô ấy để lại dấu ấn trong tôi, tôi đối xử tốt với cô ấy. Không phải là tôi phớt lờ cảm xúc của cô ấy, nhưng nếu cô ấy coi tôi như... rằng cô ấy nên thể hiện nhiều ảnh hưởng hơn... thì... ý cô ấy thực sự là gì? Có phải tôi còn có thể nhận thêm gì nữa? Thật nguy hiểm...

- Wow... nhiều không gian quá... - Cô ấy thích nằm một mình giữa tấm nệm.

- Người khác có thể cảm thấy bị xúc phạm... bạn có muốn tôi ở đó không?

- Tất nhiên rồi... tất nhiên rồi... tôi muốn.... Này Yoongi! Tôi chỉ đùa thôi - Tôi không chắc lắm về việc cô ấy thực sự trông có vẻ sẽ thích sự cô đơn.

- Em đang lăn lộn và tận hưởng không gian rồi đấy - tôi thì thầm.

- Vậy thì... lại đây lăn lộn với em nào - cô ấy ôm tôi, nhìn vào mắt tôi để chờ sự đồng ý và tiến lại gần hơn để hôn, nhưng tôi lại lưỡng lự không muốn đáp lại.

- Trông cậu như đang tìm thêm lý do để không phải trải qua một đêm nữa với chúng tôi vậy, tôi thừa nhận.

- Em chưa bao giờ mơ về chuyện tình cảm cho đến khi anh xuất hiện và khiến em mơ về điều đó... Em không biết nên nghe theo lý trí hay trái tim nữa... Yoongi à, thực ra... chuyện này không phải do em chủ động tìm kiếm.

- Lại chuyện cũ rồi... em yêu, làm ơn hãy chấp nhận đi.

- Có lẽ em không phải người anh muốn ở bên cạnh. Anh đã bao giờ... muốn thứ gì đó thuộc về mình chưa?... Em không muốn thấy anh bỏ rơi em vì thí nghiệm của anh đang hủy hoại mối quan hệ của chúng ta.

- Đó chỉ là lời bào chữa... Tôi thấy cách anh nhìn anh ta... và những người khác...

- Vậy... tôi có nên móc mắt mình ra không?

- Baika...

- Hãy thành thật đi... tại sao chúng ta lại cãi nhau khi tôi nghĩ rằng bạn muốn điều khác?

- Chính bạn là người bắt đầu.

- Và tôi sẽ kết thúc chuyện này!! - Cô ấy bước ra khỏi nhà và Jungkook đi đến sau khi nghe thấy tiếng cửa. Anh ấy đang ở một mình trong phòng ngủ nên đã đi ra xem chuyện gì đang xảy ra.

photo

- Yoongi ơi, hãy theo đuổi cô ấy đi... làm ơn...

- Tôi không nghĩ đó là điều cô ấy muốn nữa...

- Niềm tin dành cho cô ấy giờ ra sao rồi?

- Cô ấy đang giận tôi.

- Tất nhiên rồi... Yoongi à, cô ấy chỉ cần anh thôi... Em yêu cô ấy, nhưng em sẽ không bao giờ coi trọng cô ấy như anh, em sẽ không cẩn thận hay dễ dãi đâu... có lẽ em sẽ không nhìn thấy gì hơn ngoài thân hình quyến rũ của cô ấy. Cô ấy đã là người nhà của chúng ta rồi, nên tình cảm của em là bảo vệ và yêu thương, nhưng chắc chắn bất kỳ cô gái nào khác cố gắng quyến rũ em sẽ gặp địa ngục trước đã.... Em không phải là người dễ dãi hay rẻ tiền và Baika không muốn khiêu khích em, chuyện đó xảy ra tự nhiên chứ không phải vì cô ấy tìm kiếm điều gì hơn từ đàn ông.

- Trông tôi có đáng yêu không? Tôi đã đánh dấu cô ấy, tôi đã thay đổi cô ấy để cô ấy không thể rời xa tôi... cô bé của tôi là thứ cô ấy yêu hơn cả mạng sống của mình.

- Vậy thì hãy ép cô ấy quay lại... hãy chiếm lấy cô ấy, đôi khi cô ấy cần cảm thấy rằng bạn sẽ không dễ dàng để cô ấy ra đi.

- Jungkook, sự hiện diện của cô ấy không có nghĩa là cô ấy đang ở bên cạnh tôi.

- Cô ấy yêu anh, Yoongi.

- Như vậy vẫn chưa đủ... Tôi làm điều này vì lợi ích của cô ấy... cô ấy sẽ không chống lại tôi...

- Không ư?? Vậy thì cô ta là thiên tài ở đâu? Và tại sao bạn lại bắt đầu cuộc tranh luận? Có chuyện gì xảy ra vậy?

- Tôi chịu... ở bãi biển à?

- Bãi biển? Ở đâu vậy?

- Incheong là nơi gần nhất.

- Chúng ta hãy đi đón cô ấy về nhà, ngoài trời lạnh cóng.

- Chết tiệt!!! Mình thực sự biết cách nói chuyện... để khiến cô ấy rời bỏ mình.

- Nào... hãy mang giày và áo khoác vào.

photo

Xe tôi đậu trước một studio chụp ảnh, đó là những bức ảnh đã qua chỉnh sửa mà họ đang quảng bá. Bãi biển vắng vẻ và tối tăm, không có ai trên bờ.

- Ana - Tôi gõ vào kính chắn gió, cô ấy mở cửa xe và chúng tôi chui vào trong, trong im lặng, cô ấy khóc nức nở, tay ôm chặt vô lăng.


Ảnh đại diện của Jungkook:

photo

- Làm ơn đi thỏ con...

- Đủ rồi... không thể chịu đựng thêm nữa... chẳng có gì có thể thay đổi được tình hình này đâu.... - Yoongi lầm bầm điều gì đó khi cô ấy rõ ràng không đồng ý với anh.

- Anh Yêu Em...

- Rồi sao? - Cuối cùng cô ấy cũng nhìn anh.

- Anh muốn gì? - anh ta nói.

Đôi khi tôi chỉ muốn chặt đầu hắn và sắp xếp lại những mảnh vỡ bên trong.

- Không có gì... Tôi đói rồi, để tôi yên.

- Không - Tôi nói và Yoongi lẩm bẩm điều gì đó về xác chết của anh ấy trước khi chuyện đó xảy ra.

Cô lái xe rời khỏi bãi biển hướng về một nơi nào đó trong thành phố, đó là nơi làm việc của Yoongi. Cô nhắn tin gì đó và sau một hồi im lặng, có người gõ cửa mang đồng phục đến.

- Đi làm.

- Anna...

Cô ấy bước ra khỏi xe, mở cửa xe và kéo anh ta ra ngoài, người đàn ông nuốt nước bọt, không chắc mình có nên di chuyển hay không.

- "Hãy chắc chắn là anh ta làm việc... còn cô lái xe" - cô ra lệnh cho người khác nhưng người đó không nhúc nhích cho đến khi Yoongi xác nhận mệnh lệnh.

photo

Một bộ phim truyền hình mới đang được quảng bá rầm rộ... Baika mặc cùng một chiếc váy nhưng cô ấy xinh hơn.

- Thỏ con... Tớ xin lỗi nhiều lắm...

- Thưa ngài... chúng ta nên đi đâu...?

- Ngôi nhà mới nhất của SUGA.

- Không... hãy đưa tôi đến làng Un - cô ấy nói.

photo

- Thỏ con....

- Cậu không phải là nguyên nhân gây ra rắc rối cho tớ, Jeon à, đi thăm bạn bè hay làm gì đó đi...

- Tôi thích dành thời gian của mình với bạn hơn...

- Anh sẽ không dừng lại cho đến khi tôi quay lại, phải không?

- Chính xác... vấn đề của bạn là gì?

- Không chỉ có một vấn đề, hay đơn giản... Tôi sẽ tìm ra... Tôi đã đặt lịch hẹn tại phòng khám.

- Cái gì?! Tại sao?

- Tôi... tôi đau bụng... nên tôi sẽ đi khám bác sĩ.

-... ừm... đau à?

- Vâng... Tôi được khuyên nên nghỉ ngơi nhiều hơn, nhưng thực tế thì tôi chẳng bao giờ làm được điều đó cả.

- Baika.... vậy thì chúng ta đi thôi.... càng sớm càng tốt...

- Đừng chọc tức tôi, Jeon.

- Em yêu... - Anh cố chạm vào tay em nhưng em lại né tránh thay vì thả lỏng để anh chạm vào.

- Bạn không nên làm vậy ở đây.

- Tôi chẳng quan tâm.

- Vậy thì, xin hãy ăn trong im lặng...

- Sao cậu lại cãi nhau với Su... anh trai tớ?

- suỵt

- Đó là điều mà tôi không nên biết sao?

- Không, ở nơi này...

- Ồ... xin lỗi.

- Đừng xin lỗi... đó không phải lỗi của bạn nếu chúng tôi bướng bỉnh như vậy.

- Anh ấy yêu bạn và bạn cũng yêu anh ấy say đắm.

- Điều đó dường như chẳng có ý nghĩa gì với anh ta cả...

- Điều đó không đúng.

photo

Đùa thôi:Cô ấy không cho tôi ở lại khi bác sĩ gọi cô ấy vào phòng để kiểm tra tình trạng sức khỏe.

Tôi đang nhắn tin cho Yoongi, tôi rất lo lắng về tình hình. Lo lắng, Yoongi vừa mới kể với tôi rằng họ yêu Bumpy nhiều như thế nào, thậm chí tôi còn muốn xem đứa bé giữa hai người sẽ trông ra sao. Tính cách sẽ giống… cả hai người họ? … nguy hiểm.

SG:Cô ấy có sao không? Tôi không thể đi bây giờ, làm ơn hãy chăm sóc cô ấy.
🥺
Tôi trả lời anh ấy rằng không có gì phải lo lắng, tôi sẽ chăm sóc cô ấy cho đến khi anh ấy hoàn thành công việc, ngày mai là ngày nghỉ của anh ấy và cũng là ngày cuối cùng của tôi trước khi phải lái xe trở lại trại.

Cô ấy bước ra, trông có vẻ rất thoải mái nhưng buồn bã, che mặt khỏi tôi.
- À, bạn không đến một mình à... Làm ơn, cô ấy cần được vui vẻ và thư giãn, tôi biết điều đó đôi khi gần như là không thể, nhưng Bumpy là ưu tiên hàng đầu hiện tại và trong những tháng tới.

- Tôi hiểu rồi - tôi nói trước khi đỡ cô ấy dưới cánh tay mình, cho y tá xem những hình xăm trên tay.
Ánh mắt cô ấy vội vã nhìn về phía tôi và tôi chớp mắt, khiến cô ấy không nói nên lời. Tôi tiến về phía lối ra cùng Baika, và kéo cô ấy sang phía bên kia người để che đi những vết bầm vẫn còn rõ trên tay tôi ở trong túi quần.

- Đừng làm thế... cô ấy có thể chết mất. Mỗi khi Yoongi đến, mặt cô ấy đỏ bừng, tôi lo là cô ấy sẽ nổ tung mất. Giờ cô ấy đã thấy anh ở đây rồi, không biết cô ấy sẽ nghĩ gì nữa. Min là bố nên anh ấy đã làm những việc cần thiết để có con, giờ anh gần như đã hứa sẽ chăm sóc tôi khi Yoongi không có mặt rồi.

- Đó chính xác là điều tôi muốn làm, nhưng Bumpy cũng được chứ?

- Vâng, người cần nghỉ ngơi chính là tôi. Tôi đã trở nên quá yếu ớt rồi.

- Tôi sẽ dẫn bạn đi ăn sáng ở quán tôi thích nhất, sau đó chúng ta sẽ về nhà nghỉ ngơi.

photo

- Chúng ta có thể đi rồi, bạn không cần phải nghe những lời nhận xét đó nữa.

- Đừng lo, cứ ăn thoải mái, tôi không phiền đâu.

- Cậu chắc chứ? Vì tớ thấy tên phản diện xấu xa đang cố chui ra kìa - Baika bĩu môi, làm vẻ mặt dễ thương. Tớ muốn hôn cô ấy quá.

- Đôi khi tôi muốn xem liệu họ có dám nói thẳng vào mặt tôi không. Nhưng tôi biết họ không thành thật và sẽ không bao giờ nói ra suy nghĩ thật của mình với tôi hay bất cứ ai khác.

- Chắc chắn rồi... Thật ngớ ngẩn, đó là lý do tôi biết rằng nếu tôi không thành thật với chính mình, tôi sẽ không bao giờ đạt được bất cứ điều gì... Anh ấy... anh ấy không quen với người như tôi và chúng tôi gặp rất nhiều rắc rối.

- Có chuyện gì à? Không đâu thỏ con... chắc cậu nhầm rồi...

- Cậu cũng rất giống anh ấy, xong chưa? Về nhà thôi...

- Về nhà... mmmhmmm

Ảnh đại diện của bé:

photo
 
Chúng tôi đang đi bộ từ khu ăn uống trong trung tâm thương mại về phía xe thì anh ấy ép tôi vào một cửa hàng bán đồ dùng cho em bé. Tôi vốn không muốn mua gì cả, vậy mà anh ấy lại trả tiền cho tất cả những thứ thu hút sự chú ý của tôi. Anh ấy đi vòng quanh với cái túi và sau khi ăn xong một bữa ngon, đã đến lúc về nhà nghỉ ngơi.

Tôi đã bình tĩnh hơn, làm việc đến khuya, lời cảnh báo từ Yoongi rằng đừng vội vàng quyết định về mối quan hệ của chúng tôi... tất cả những điều đó đã gây đủ áp lực lên tình trạng của tôi. Ai đó kéo Jungkook lại gần để hôn, tôi ngạc nhiên nhưng vẫn tiếp tục đi về phía xe. Tất nhiên là anh ấy độc thân... không giống như tôi, người muốn bị ràng buộc vào trái tim ai đó.... Tôi muốn thuộc về ai đó. Trái tim tôi lựa chọn nhưng lý trí tôi bắt đầu nghi ngờ cảm xúc của mình vì anh ấy thúc đẩy tôi trở nên độc lập, cởi mở một cách không tự nhiên với nhiều người yêu, không chung thủy và truyền thống.

- Ừm... Jeon... rất vui được gặp cậu.

- Anh nói gì cơ? - anh ta lẩm bẩm, vừa lau miệng vừa liếc nhìn về phía tôi một cách kín đáo.

- Đã lâu rồi...anh nhập ngũ và em cứ tưởng đó là lý do anh không gọi cho em.

- ... hiện tại tôi đang bận...

- Anh/chị còn nhớ tôi không?

- Thật ra thì khuôn mặt của bạn khá quen thuộc nhưng xin lỗi... bạn là ai vậy?

Cô ấy cúi nhìn xuống chân, rõ ràng là cô ấy muốn được nhớ đến, được coi trọng, có lẽ vì họ ngủ chung giường. Liệu họ có tin tôi không? Rằng ngôn ngữ cơ thể của họ lại rõ ràng đến vậy với tôi.

- Tôi không thể tin nổi bạn... Tôi nghi ngờ bạn sẽ chẳng có fan nào nếu họ biết Jungkook thật sự là người như thế nào.

- Tôi không quan tâm... - Jungkook tức giận nói. Nhưng người phụ nữ đó đã tát cậu mạnh đến nỗi cậu kêu lên và má ửng hồng.

- Cái gì thế này?... Cô là...? Không, sao lại là cô ấy?!!

- Thưa cô... Tôi chỉ là họ hàng bên nhà chồng và anh ấy giúp tôi mang đồ hộ, liệu cô có phiền nếu chúng tôi gặp nhau riêng tư không? Hôm nay chúng tôi còn nhiều việc phải làm.

- Ít nhất thì cô ấy không phải của anh, Jeon... Tôi đã nghĩ... thoáng chốc cô ấy rất đặc biệt... Tôi đã nghĩ rằng cô ấy có thể là... bạn gái của anh - người phụ nữ nói, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

photo

- Chắc hẳn sự ghen tuông đang đeo bám tôi dữ dội lắm, chúng ta không hề có mối quan hệ tình cảm và nếu tôi không gọi điện cho cô ấy là vì cô ấy không xứng đáng với sự quan tâm hay tiền bạc của tôi. Không giống như cô ta, điều đó khiến tôi ước mình được ở vị trí của chồng cô ta.

- À đừng... quên những gì anh ấy nói đi, anh ấy chỉ tức giận vì cậu tát anh ấy thôi. Sau này đừng hẹn hò với thần tượng nữa nhé... Jeon, lên xe đi.

Cuộc cãi vã giữa hai người họ ngày càng gay gắt, tôi sợ phải can thiệp vào giữa để lãnh trọn cú đánh vào chỗ không nên bị trúng, may mắn thay bạn bè của cô ấy đã đến can thiệp và kéo cô ấy ra khi cô ấy cào vào mặt anh ta. Bởi vì Jungkook đã nói thẳng thừng những điều anh ta không thích ở cô ấy bằng những lời lẽ thô lỗ nhất có thể.

Video âm nhạc của SUGA:

photo

Đùa thôi:Cô ấy vẫn ổn, chỉ cần tự làm mình phân tâm thôi.

- Yoongi, chúng ta đi chơi nhé... lát nữa mình còn rảnh mà...

- Không, cảm ơn - tôi trả lời cộc lốc.

- Tôi nghe lỏm được rằng bạn không thể về nhà ngay được... hãy đưa tôi đi cùng.

- Nghe lỏm được à? Tôi chưa hề nói gì về chuyện đó cả. Chắc chắn bạn có thể tìm được người giúp bạn đáp ứng nhu cầu của mình.

- Yoongi!!

- Đừng dùng tên thật của tôi, dùng tên đó thật phí phạm.

photo

- Dojoon... Những kẻ kéo đó là ai vậy?

- Yoongi sắp đi rồi, cậu muốn gì? - Dojoon, một người bạn đã giúp chúng tôi tìm nguồn cung cấp của họ, nói.

- Nói cho tôi nghe đi... ừm? - Vậy là cô ta đã theo dõi chúng ta, nếu cô ta gây rắc rối thì tôi không biết phải làm gì với cô ta nữa.

- Dojoon... Tôi đi trước nhé, cứ gọi món gì tùy thích, tôi đã sắp xếp mọi thứ rồi nên không thành vấn đề. - Tôi nói mà không nhìn cô ấy.

- Đúng...

Video âm nhạc của Jungkook:

photo

- Thỏ ơi, đợi đã...

- Chúng ta đã về nhà rồi nhưng không thể nói chuyện ở đây được, mọi người có thể nhìn thấy chúng ta giữa những chiếc xe - Tôi ngừng kéo váy cô ấy về phía mình.

- Không cần phải nói gì cả... lại gần một chút, thật sự không có gì đâu.

- Cái gì vậy? - Cô ấy nhìn tôi chằm chằm và ngượng ngùng khi nhận ra mình đang làm gì.

- Đừng tin lời cô ta... nếu người phụ nữ đó tốt, cô ta đã thu hút được sự chú ý của tôi rồi, và hiện tại chỉ có em là người duy nhất chiếm được cảm tình của tôi thôi - Tôi nghịch một lọn tóc của cô ấy.

- Ờ... được rồi... Tôi đi trước nhé. - Cô ấy lùi lại.

Thật buồn cười khi thấy cô ấy lo lắng vì tôi, thường thì cô ấy sẽ ngăn cản trò chơi của tôi trước khi tôi thấy thú vị. Hôm nay cô ấy không nói gì về hành vi của tôi trừ khi có người nhìn thấy.

- Tại sao chúng ta lại ở đây? Mà không phải ở Hanan.

- Để trêu chọc Yoongi, cậu ấy rất ghét khi tôi không về nhà.

photo

- Chết tiệt cô gái... cô thật gan dạ khi đưa tôi đến đây.

- Nếu tôi muốn lo lắng cho bạn, tôi đã nhờ bạn đưa tôi về căn hộ của bạn rồi.

photo

- Anh ơi?

- Cô ấy không có ở nhà... hai người ở bên nhau suốt mà? Trong đó có gì vậy? - Tôi ngồi xuống bên cạnh anh ấy khi Baika đang vật lộn với tất cả những món quà không chính đáng mà tôi muốn tặng cô ấy hôm nay.


photo

- Tôi đã ép cô ấy vào một cửa hàng đồ trẻ em và mua tất cả những thứ cô ấy thích. Cô ấy cứng đầu đến nỗi không tự mua bất cứ thứ gì.

- Rồi cô ta đến đây bỏ lại tất cả những thứ mà tôi đã muốn tặng cho Bumpy của chúng ta. - Baika bỏ đi mà thậm chí không thèm chào chồng.

- Bỏ rơi ư? Đừng nói là cô ấy đang phớt lờ đứa bé chứ?

- Không phải đứa bé, mà là việc tôi muốn có nó.

- Tôi không hiểu...

photo

- Dù tôi làm gì hay nói gì đi nữa, cô ấy vẫn ghét tôi.

- Tôi nghi ngờ cô ấy có thể ghét bạn, có lẽ cô ấy muốn thứ gì đó mà bạn từ chối cho, vì vậy cô ấy không chấp nhận bất cứ thứ gì khác để đổi lấy. - Tôi đã đề nghị...

- Chà... cách đó không hiệu quả.

- Chuyện gì đã xảy ra tối qua... sáng nay... gì đó? Tôi đang ngủ nên không biết rõ lắm.

- Cô ấy tan làm muộn, tôi đã đợi cô ấy. Cô ấy rất cảm kích và đề nghị chuyển sang phòng khác để tránh làm phiền bạn... Tôi không chắc chuyện gì đã xảy ra nhưng cô ấy lại phản ứng như vậy... không muốn ở chung một không gian với tôi. Cô ấy có phàn nàn với bạn về chuyện này không?

- Không. Cô ấy sẽ tỏ ra khó chịu nếu tôi hỏi, vì vậy tôi đã cố gắng giữ cho cô ấy bận rộn cả ngày. "Chuyện đó" thế nào sau giờ làm?

- Chúng ta cùng uống gì đó nhé...

photo

- Đi tắm đi, cô gái bẩn thỉu.

- Yoongi có thể đi trước.

- Không, uống trước khi ngủ nhé, anh ấy đang uống nước với tôi.

- Tôi không quan tâm, tôi ngủ một mình nên...

- Anh thậm chí còn chưa bật máy sưởi trong phòng này, anh định làm gì? Chết vì lạnh à?

- Đừng mắng tôi.

- Vậy thì hãy chăm sóc bản thân tốt hơn.

- Để tự chăm sóc bản thân, tôi sẽ không cưới một người giỏi chiều chuộng tôi như vậy đâu - cô ấy lẩm bẩm dưới gối và tôi nhìn Yoongi, trông anh ấy thật đáng thương bên cửa phòng cũ... trời ơi, anh ấy ít nhất cũng có một cái cửa sổ tử tế ở đây. So với căn hộ của họ ở Hanan thì nơi này tối om.


Video âm nhạc của SUGA:

photo

- Anh yêu... anh không thấy anh đang giết em sao? Sao anh có thể ngủ được khi em cần anh?

photo

- Tsh... đồ ngốc... chính cậu là nguyên nhân khiến cô ấy khó chịu như vậy. Để tôi xử lý cô ấy... con búp bê đó sẽ không...

photo

- Đừng nghĩ cô ấy là của anh chỉ vì cô ấy không nhìn thấy những điều xấu xa trong anh, đồ ngu ngốc!

Video âm nhạc của Jungkook:

Yoongi đang tự nói chuyện với chính mình trong gương... điều này đang giết chết anh ấy. Tôi biết mà, anh ấy phát điên vì cô ấy... Anh ấy đang yêu và không biết phải xử lý cảm xúc đó như thế nào... còn cô ấy, liệu cô ấy đã sẵn sàng đón nhận tất cả những gì anh ấy dành cho mình chưa?

Chúng tôi khác biệt, nhưng với anh ấy, chúng tôi là gia đình... anh ấy có thể cho chúng tôi thấy bất cứ điều gì. Anh ấy có thể sống trong đau khổ khi ở bên chúng tôi. Có lẽ anh ấy sợ phải cho cô ấy thấy...


photo

- Này... chàng trai....- Baika đã bắt quả tang tôi đang theo dõi Yoongi.

- Thỏ...

- Đó là cách cậu nhìn nhận tớ sao? - Tớ nuốt nước bọt… Cô ấy cư xử kỳ lạ khi quá căng thẳng không ngủ được.

- Em xinh đẹp tuyệt trần đấy, nhưng anh thích biệt danh đó hơn.

photo

- Không tệ... - Cô ấy đã xé toạc quần áo tôi.

- Đừng đùa với lửa, được chứ?

- Vậy... cháu có thể chơi với cái gì ạ? - Cô bé cố chạm vào tôi nhưng tôi đã khẽ gạt tay cô bé ra một cách tinh nghịch.

- Anh ơi!!! Hết giờ rồi!! - Tôi gõ cửa phòng anh ấy, cánh cửa không đóng kín hẳn vì anh ấy đang ngủ. Tôi cần mượn quần áo cũ của anh ấy, loại quần áo vừa với tôi, may mắn là anh ấy thích đồ rộng.


photo

- Cái quái gì... Yoongi ở đây - cô ấy nói rồi lùi lại khỏi tôi.

Hắn nhếch mép cười, như thể cô ta hoàn toàn quên mất rằng hắn đến để ngủ chung một mái nhà với cô ta. Thật mừng vì cô ta đủ tôn trọng hắn để không làm bất cứ điều gì khiến hắn không hài lòng.

- Tôi sẽ không ngăn cản cậu đâu Baika, cậu muốn gì?

- Không có gì... Tôi giả vờ như không thấy anh ta sợ tôi.

Cô bò trở lại giường, như thể không thể chịu đựng được tình hình thêm nữa.

- Cảm ơn em yêu, nghe hay thật đấy - tôi thở dài.

- Đừng giận Jungkook, cậu có thể dễ dàng ngăn cản tớ nếu muốn nhưng cậu lại chọn cách không cho tớ cơ hội. Cậu quá mềm yếu với tớ đấy.

- Bạn không thích những thứ đau đớn, tôi nói.

- Tôi không thích kết thúc bằng việc mọi thứ đều đau đớn và tan vỡ, nó không giống nhau. Anh sẽ không làm điều gì mà anh không nên làm, như đâm dao vào da thịt tôi... thay vào đó, anh - cô ấy nhìn Yoongi và tôi biết rằng cô ấy sẽ tiếp tục giẫm lên đuôi anh ta.

photo

- Ana... điều đó thật đau lòng - anh ấy thừa nhận.

- Chẳng phải anh đã bảo tôi cần tích lũy thêm kinh nghiệm sao? Nếu tôi cư xử không đúng mực thì hãy đi đi!!

- Thỏ con... - Tôi biết cô ấy đang làm tổn thương anh ấy vì anh ấy không coi trọng cô ấy khi quyết định một vài việc.

- Kook... là lỗi của tớ... - cậu ấy thở dài. Tôi lặng lẽ rời khỏi phòng trước ánh mắt kinh ngạc của mình...

Rồi chuyện không ngờ xảy ra, vài thứ bị vỡ và Baika vội vã chạy ra ngoài, tôi nhận ra hơi muộn rằng cô ấy có thể bị thương. Có kẻ đột nhập vào căn hộ định làm hại Yoongi.

Tôi đã gọi người đến trợ giúp trong khi Baika giúp vô hiệu hóa kẻ nguy hiểm. Nhóm của chúng tôi đến mà không báo động cho hàng xóm. Và Yoongi ôm vợ mình, người đang được che phủ bởi tấm chăn trong phòng ngủ để giấu đi nội y.

Chúng tôi ngủ chung giường, không nói gì về tình hình mà chỉ cố gắng nghỉ ngơi nhiều nhất có thể. Cô ấy chắc chắn không ai trong chúng tôi bị thương, tôi thấy cô ấy tuyệt vọng, hôn chúng tôi như thể mọi chuyện đều ổn.

Video âm nhạc của SUGA:

photo

Sau một đêm với những nụ hôn và nỗi lo lắng của cô ấy, tôi quyết định rằng việc cô ấy ở lại thành phố này quá nguy hiểm, với đám người hèn nhát đang cản trở chúng tôi. Những cuộc cãi vã của chúng tôi đã gây căng thẳng cho cô ấy, và nếu cuối cùng cô ấy cố gắng (đẩy hơi vào bụng như một quả bóng bay) thì bụng cô ấy mới bắt đầu to lên một chút.

Một giây sau, sau khi chụp nhanh một bức ảnh, nó lại biến mất và nỗi buồn hiện lên trong mắt cô ấy vì cô ấy thực sự không có gì để chứng minh cho tôi thấy rằng mọi thứ đều ổn cả.

photo

Lần này cô ấy để tôi tự quyết định tương lai của chúng tôi mà không cần bàn bạc, vì sợ lại xảy ra một cuộc cãi vã khác khiến tôi bỏ đi và đó sẽ là lần cuối cùng chúng tôi gặp nhau, trong những khoảnh khắc không mấy tốt đẹp.

- Họ sẽ bảo vệ bạn trong suốt thời gian lưu trú tại đây.

- Khi nào anh đi? - cô ấy hỏi khẽ.

- Còn ba ngày nữa nhưng Jungkook phải đi tối nay.

- Thỏ con... chúng ta vào trong nhé.

Tôi đang bận rộn chỉ đạo nhân viên an ninh những gì tôi mong đợi từ họ.

- Tôi không thể tin là anh/chị đã mua nơi này, tôi đã gợi ý cho anh/chị khi anh/chị hỏi nhưng không bao giờ nghĩ rằng anh/chị lại muốn mua nó.

- Cô ấy rất thích, vì vậy tôi vui vẻ làm điều không thể.

- Cô ấy đang tắm... nhưng Yoongi...

- Cô ấy đang chảy máu à?

- Tôi đã nói với anh là cô ấy đi khám bác sĩ rồi, nếu tôi không lấy quần áo của cô ấy từ trong phòng thì tôi sẽ không bao giờ biết... cô ấy chẳng nói gì với tôi cả.

- Tôi cũng vậy...

Chúng tôi dành cả ngày nghỉ ngơi bên nhau cho đến khi Jungkook phải đi. Họ trao nhau vài nụ hôn mà tôi không thể chứng kiến ​​và đợi anh ấy bên cạnh chiếc xe sẽ đưa anh ấy ra sân bay. Baika nhờ tôi đi cùng anh ấy và mua một vài thứ cho bữa tối khi tôi trở về.

photo

Khu vực đó khá bình thường, không ai theo dõi tôi và cũng không ai quan tâm đến ngôi nhà mà vợ tôi sẽ sống cho đến khi tôi cho phép.