Ngọt hơn cả kẹo

Sói cô đơn

Ảnh đại diện của bé:

photo

Cảm giác như một giấc mơ, khi mở mắt ra và cảm nhận anh ấy ôm mình. Jungkook làm vậy một cách tự nhiên, nhưng với mình thì không giống nhau. Yoongi ấm áp và dịu dàng, luôn quan tâm xem mình có ổn không khi anh ấy ở trên.

- Anh biết em đã thức dậy rồi, người đẹp ạ.

- Đừng di chuyển Yoongi... Em cảm thấy rất thoải mái khi ở bên anh, thật dễ chịu...

- Đồ dối trá, chắc hẳn cậu không thoải mái với tớ, Jungkook muốn làm vậy mà cậu lại bảo cậu ấy đừng làm.

- Đó là dành cho Jungkook chứ không phải cho cậu, chắc cậu thấy khó chịu với tớ lắm vì tớ chẳng khác gì bộ xương.

- Ừm... thật ra khi nhìn anh ta, tôi hơi buồn vì tôi đã tận dụng mọi cơ hội để làm điều này, để có được những thứ nhất định từ anh.

- Em không thể nào bình tĩnh được khi ở bên anh, tình yêu của em. Sau khi biết tình yêu của anh có vị như thế nào... Em không thể cưỡng lại được ham muốn được hôn anh, được chạm vào anh... được là chính anh.

- Anh yêu em... đó không chỉ là lời nói suông... tại sao anh lại phải nghe người khác kể về chuyện gì đang xảy ra giữa em và Bumpy? Chẳng phải đó là con của anh sao?

- Yoongi, thật khó để nói với anh khi... Em không muốn làm anh đau khổ thêm nữa.

- Bởi vì...

- Bạn không thể che giấu nỗi đau của mình...

- Em không nên cẩn thận như vậy khi ở gần anh, em không nên... Anh yêu em - anh ấy ôm tôi chặt hơn trước trong giây lát, rồi nhẹ nhàng chạm vào bụng tôi, nơi thể hiện rõ tình trạng của tôi. Nếu tôi dám nhìn anh ấy, Yoongi sẽ không thể giấu được sự lo lắng của mình, tôi là điểm yếu của anh ấy, rất yêu quý.

Tôi quay lại hôn anh ấy, xin lỗi vì lẽ ra tôi không nên giấu giếm anh ấy… cả hai chúng tôi đều ngần ngại kể hết mọi chuyện… anh ấy đang giấu điều gì đó và anh ấy căng thẳng vì biết rằng tôi đang yêu cầu anh ấy nói không với tôi.

- Xin lỗi nhưng lần này... anh không thể nói cho em biết... việc giữ im lặng quan trọng hơn. Em yêu, đừng lo lắng về bất cứ điều gì ngoài bản thân và Bumpy của chúng ta... Anh không muốn rời xa em nhưng như em đã thấy... có người đang theo đuổi anh để đưa em đi. Bởi vì em là hạnh phúc của anh.

- Yoongi...

- Tôi không thể bỏ bê nhiệm vụ và không thể bảo vệ bạn nếu bạn ở Seoul, vì vậy xin hãy...

Tôi sẽ nhớ bạn vô cùng...

Video âm nhạc của SUGA:

photo

- Đây áo khoác của anh, Yoongi... Em yêu anh.

- Đừng, chúng là súng điện, không phải súng thật.

- Tôi biết, nhưng đó là vì bạn có thể gặp nguy hiểm.

- Chuyện đó... bạn đừng lo lắng, tôi sẽ luôn sẵn sàng nghe điện thoại nên hãy cố gắng giữ gìn sức khỏe. Đó là điều quan trọng nhất đối với tôi lúc này.

- Tôi hứa với anh rằng tôi sẽ ở đây khi anh quay lại đón tôi.

- Em không cần hứa với anh điều gì cả, cô gái xinh đẹp. Hãy cẩn thận nhé?

- Đúng..

Baika đã hôn tôi... chắc chắn là toàn bộ con người tôi sẽ như thế nếu ở lại với cô ấy, còn tất cả những người khác đã lên tàu cao tốc hướng về Seoul.

Những ký ức về cô ấy cứ hiện lên trong đầu tôi khi tôi tiếp tục hành trình về phía thành phố. Vì anh ta mà tôi phải trở thành thế này... Tôi đã làm gì để đáng phải chịu đựng điều này? Tại sao họ không thể chấp nhận việc tôi thành công hay thất bại? Có phải vì tôi không sợ theo đuổi ước mơ của mình? Có phải vì.... họ không thể hạnh phúc nếu không làm tổn hại đến người khác?

photo

- Min, cậu có sao không?

- Ừm? Vâng...

- Này... đợi đã... ít nhất cũng phải đi tắm và thay quần áo chứ.

- Dù sao thì tôi cũng sẽ mặc đồng phục, còn về chuyện tắm rửa... tôi tắm khá thường xuyên.

- Bạn gái cậu có đá cậu hay gì không?

- Không, cô ấy yêu tôi nhưng hiện đang ở ngoài. Thấy chưa? Cô ấy đang chúc tôi một ngày tốt lành đấy.

- Bạn tôi ơi... nếu cậu cảm thấy cô đơn... này Min!! Đừng bỏ đi, để lại những lời nói dang dở trong lòng tớ!!

photo

👸- Vậy thì hãy gọi em đến ăn tối nhé... Em yêu anh rất nhiều, nhưng nếu anh bận thì đừng lo, em hiểu mà.

📱- Em yêu...

👸- Yoongi, em không nên là cả thế giới của anh, nếu có chuyện gì xảy ra với em thì anh sẽ làm gì? Ừm? Anh cần nhiều người hơn nữa để hỗ trợ anh trong mọi hoàn cảnh.

📱- Vẫn còn...

👸- Chúc Yoongi vui vẻ, không có gì sai khi lái xe trên đường nhưng hãy cẩn thận nhé, đôi khi người ta lái xe điện hơi liều lĩnh đấy.

📱- ván tập bơi...

👸 - và xe đạp...tất cả những thứ đó...khi họ đang vội thì không quan tâm nếu vô tình đá trúng người khác gây rắc rối.

📱- Tôi đã mua một cái, nó không nguy hiểm.

👸- Trời ơi, cẩn thận đấy, nếu vào cua gấp thì sẽ bị văng mất đấy... bạn lái xe giỏi thật đấy nhưng vẫn phải cẩn thận...

📱- ㅋㅋㅋ...đừng lo, mọi chuyện sẽ ổn thôi.

👸- Tạm biệt người đẹp!!

📱- Tôi sẽ gọi lại cho bạn sau.

👸- Được rồi... Anh yêu em.

Các đồng nghiệp nhìn tôi như thể tôi đang nói chuyện điện thoại với người ngoài hành tinh, vì vậy tôi hỏi lý do tại sao họ lại nhìn tôi như vậy.

- Vì cô ấy tin tưởng bạn và cho phép bạn đi kết bạn mới, nghĩa là... bạn được tự do hẹn hò với bất kỳ ai - Dojoon bình luận

- Anh nghĩ tôi là loại người gì chứ? Chắc tôi điên rồi mới đánh đổi hạnh phúc của mình chỉ vì vài phút xao nhãng bởi những người vô bổ, khiến tôi cảm thấy khổ sở.

- Vậy là cậu yêu cô ấy rồi, tớ ước cậu có thể nói ra điều đó khi cô ấy khó chịu với cậu - Dojoon lúc nào cũng có bạn gái trong thời gian ngắn.

- Tôi đã quen với suy nghĩ rằng mình không xứng đáng được yêu thương, cô ấy chỉ là công cụ trong kế hoạch của tôi, nhưng bạn biết không? Tôi chưa sẵn sàng cho cô ấy. Cô ấy nhận ra rằng đối với cô ấy, việc ở bên tôi quan trọng hơn bất cứ điều ngu ngốc nào tôi từng làm với cô ấy. Tôi muốn chung thủy, chết tiệt, tôi muốn điều đó và cô ấy sẽ tiếp tục giẫm đạp lên những kẻ ngốc khi tôi chán cô ấy... nhưng bạn biết đấy, chỉ khi nào tôi chết đi thì cô ấy mới quên tôi.

- Cái gì?! Điều đó có nghĩa là gì? - một cô gái nói khi nghe chúng tôi nói chuyện.

- Cô ấy đủ thông minh để chọn tôi làm người yêu đầu tiên, cô ấy cho rằng tôi đủ tốt để khiến cô ấy cảm thấy an toàn và dám mạo hiểm, chỉ vậy thôi... Tôi đã rất tức giận vì điều đó, tự hỏi loại người nào lại hẹn hò với cô ấy chứ? Tôi không muốn mình lại ngốc nghếch như vậy. Tôi không muốn trở thành bất cứ thứ gì cô ấy có thể dễ dàng tìm thấy.

- Điều đó không có nghĩa là cô ấy đặc biệt đến thế. - Tôi có thể cảm nhận được sự ghen tuông trong từng lời nói của người phụ nữ tỏ ra vô cùng quan tâm đến tôi.

- Anh có thực sự tin rằng em là người tốt nhất mà cô ấy có thể hẹn hò không? Cô ấy siêu giàu, xinh đẹp, trẻ trung, tốt bụng, thông minh và tài năng. Việc chúng ta ở bên nhau gần như là một phép màu...

- Tại sao? - cô ấy hỏi lại.

- Ừm... một vệ sĩ lẽ ra phải bảo vệ tôi khi tôi rời bệnh viện sau ca phẫu thuật đã lợi dụng lúc tôi không thể làm gì để ngăn cản hắn ta làm điều mình muốn với cô ấy.

- Ngủ với cô ấy à?

- Hắn ta muốn biến cô ấy thành nô lệ tình dục của mình chỉ vì cô ấy dám tán tỉnh tôi trước mặt hắn nhưng lại từ chối, vì cô ấy không thích những gã đàn ông cơ bắp. Tôi đã phải gọi người đến giúp và báo cảnh sát, mặt cô ấy trông rất khủng khiếp trong nhiều tuần liền, dù cô ấy đã cố gắng trốn trong nhà vệ sinh khỏi một gã cao gần 6 mét, nặng gấp 3 lần tôi và được huấn luyện võ thuật giỏi đến mức có thể cứu mạng tôi.

- Có lẽ cô ta đã tán tỉnh và hứa hẹn đủ điều với anh ta sau lưng bạn.

- Lúc đó cô ấy hầu như không nói được tiếng Hàn, phần lớn thời gian cô ấy pha trộn tiếng Nhật và tiếng Anh để nói chuyện với tôi, cho đến khi trình độ tiếng Hàn của cô ấy đủ tốt để tôi có thể duy trì một cuộc trò chuyện bình thường với cô ấy. Sau sự việc đó, cô ấy chuyển đến một thành phố khác và không thực sự hào hứng với việc bắt đầu bất kỳ mối quan hệ nào. Bây giờ thì khác, tôi yêu cô ấy và việc quan tâm đến người mình muốn trong cuộc sống và trên giường không phải là tội lỗi... Tôi không bận tâm nếu không ai hiểu điều đó.

- Vậy là anh thực sự muốn trở thành hoàng tử của cô ấy sao...? - người phụ nữ này...

- Không... Tôi muốn chung thủy vì tôi sẽ đau khổ tột cùng nếu cô ấy bị bệnh vì tôi. Cô ấy đã từng bị tổn thương, bị đầu độc, bị nói dối, bị bắt cóc... rồi. Thành thật mà nói, làm người tốt với cô ấy thậm chí không phải là việc khó khăn, nếu tôi gọi điện chia tay ngay bây giờ, có lẽ cô ấy sẽ chấp nhận và mang trái tim tan vỡ của mình đi nơi khác mà không làm ầm ĩ gì.

- Cậu thực sự tin điều đó sao? - Dojoon hỏi.

- Đúng vậy, cô ấy đã cố gắng chấm dứt mối quan hệ của chúng tôi trước khi nó trở thành vấn đề đối với bất kỳ ai trong chúng tôi. Tôi muốn cô ấy ở bên cạnh mình, tôi đã nhận ra điều đó rồi. Thành thật mà nói... tôi không tin rằng những người khác ở vị trí của cô ấy có thể đạt được những gì tôi đã đạt được. Tôi có nhiều kinh nghiệm hơn, nhiều cơ hội hơn để lợi dụng cô ấy... để chơi đùa với cô ấy. Tôi cảm thấy khổ sở chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi. Cô ấy không thoải mái với một vài yêu cầu của tôi trong một mối quan hệ, nhưng theo lời cô ấy, tôi là người tốt nhất mà cô ấy từng gặp. Không phải hoàng tử, không phải anh hùng, chỉ là một người bình thường, một người yêu bình thường.

- Thật ngớ ngẩn, Yoon... Min. Tất cả các cô gái đều muốn một triệu đô...

- Anh lắm mồm thật đấy, dám nói "tất cả các cô gái đều muốn"... Anh muốn gì ở tôi? Tình dục, tiền bạc, danh vọng?

- Tôi... - Chát! Đau quá, nhưng cô ta sẽ không thể quấy rối tôi thêm nữa cho đến khi lòng tự trọng của cô ta quên đi nỗi nhục nhã này.

- Này anh bạn... vợ anh sẽ không bao giờ biết đâu.

- Cô ấy sẽ tin tôi, vì tôi thành thật với cô ấy. Cô ấy không ngốc đến mức tin rằng mình có thể kiểm soát tôi, tin rằng tôi sẽ không bị cám dỗ mà động chạm đến người phụ nữ khác. Baika tin tưởng tôi vì theo tiêu chuẩn của cô ấy, tôi là người cô ấy muốn ở bên cạnh. Tôi không cần phải hoàn hảo.

photo

- Ừm, không nên chào bạn đâu... - chàng thần tượng dễ thương nói khi thấy tôi đang ăn một mình trong nhà hàng.

- Vậy thì ghét tôi đi, có nghĩa là gì?

- Không có gì... Tôi có thể ăn ở bàn của bạn được không?

- Tất nhiên rồi... đó là nút gọi dịch vụ.

- Tôi... có thật là anh đã kết hôn với Baby Brown không?

- *ho* ... đúng vậy.

- Ôi trời ơi...

- Đó có phải là vấn đề không?

- Không, nhưng tôi nghĩ đó là lời nói dối, cô ấy luôn nói rằng cô ấy có tình cảm với bạn nhưng chưa bao giờ bộc lộ ra... Tôi đã nói vài lời khó nghe với nhân viên của mình vì họ nói xấu cô ấy... Bởi vì họ nói không hay về cô ấy, mà cô ấy thì rất tốt bụng và có vẻ như họ đã quên mất vì cô ấy không còn thường xuyên ở bên cạnh chúng tôi nữa.

- Ban đầu chúng tôi giữ kín mối quan hệ nhưng tôi không phiền nếu mọi người phát hiện ra. Cảm ơn vì đã yêu thương cô ấy.

- Thật khó để không thích cô ấy, cô ấy lịch sự, chuyên nghiệp và hài hước... làm việc với cô ấy luôn dễ dàng và thú vị hơn.

- Nghe hay quá... bạn muốn nói chuyện với cô ấy không? Tôi có thể gọi cho cô ấy, chắc chắn tôi rất muốn gửi lời chào đến bạn.

- Không... chúng tôi không thân thiết đến thế, với lại tôi đã có số điện thoại của cô ấy rồi, hay là cô ấy đã đổi số rồi?

- Không, vẫn là cái đó thôi.

- Vậy là hai người đã kết hôn rồi... cho tôi hỏi chuyện đó xảy ra như thế nào vậy?

- Tôi yêu cô ấy... có lẽ cô ấy chỉ chấp nhận để tôi ngừng đòi hỏi điều đó mỗi khi có cơ hội.

- Ừm... cô ấy rất đặc biệt, đừng đùa giỡn với trái tim cô ấy.

- Đừng lo... Tôi không ngốc đến thế đâu. Sao bạn lại nhắc đến chuyện đó?

- Ừm... con người có thể thật tồi tệ. Chúng tôi biết cô ấy và không tin một nửa những điều cô ấy nói.

- Những kẻ nói xấu sau lưng người khác...

- Họ không phải là những người thông minh nhất... Tôi phải đi rồi, xin lỗi.

- Bạn chắc chứ? Cứ gọi món gì cũng được, tôi mời.

- Thực ra tôi chỉ vào trong vì thấy chiếc nhẫn đó thôi.

- Cô ấy không có ở thành phố, tôi nhớ cô ấy.

photo

- Tại sao anh ta lại nói chuyện với bạn?

- Tôi chỉ có một câu hỏi thôi, không có gì to tát cả. Cậu ấy là một đứa trẻ ngoan và là trưởng nhóm.

- Câu hỏi của anh ấy là gì?

- Ừm... nếu anh ta cần phải xin lỗi đội của mình vì họ đã nói xấu một người đã đối xử tốt với họ khi làm việc cùng.

- mọi người...

- Tớ đã bảo rồi, không phải chuyện lớn đâu. Namjoon từng nổi điên lên mỗi khi biết nhóm mình nói dối về chúng ta, lúc đó họ cho rằng nhóm mình hết hy vọng và nên rời khỏi ngành giải trí.

- Jungkook nói với tôi rằng Baika đã chuyển đến Jeju.

- Tôi đã quyết định rồi, một gã đã đột nhập vào căn hộ cũ của tôi. Chắc chắn sớm muộn gì chúng cũng sẽ làm điều tương tự ở nơi chúng tôi sống chung. Cô ta đang mang thai.

- Bạn không nên cho phép...

photo

- Anh biết rằng việc có con với cô ấy sẽ gặp nhiều khó khăn...

- Jimin... hãy nói rõ ràng đi.

- Tôi không ngờ là bạn thực sự muốn có con vào lúc này.

- Có con sẽ làm cô ấy hạnh phúc... Tôi không ngại có con bây giờ hay sau này, hơn nữa tôi rất muốn có con, nếu không thì tôi đã cẩn thận hơn để chắc chắn rằng điều đó không thể xảy ra.

- Chết tiệt, không ngờ hai người lại thành một cặp.

- Cảm ơn?... Có chuyện gì vậy?

- Không có gì... Jungkook lại cư xử khó bảo. Cậu có biết lý do không?

- Hãy nói rõ hơn...

- Nghe này, tôi không muốn tình huống này lặp lại nữa nhưng...

- Tôi yêu cô ấy, thế thôi.

- Yoongi...

- Jin đã phải lòng cô ấy, chúng tôi đã thống nhất rằng đó không phải việc của cậu, vậy vấn đề là gì?

- Jungkook đang dính líu đến cậu ấy... xin lỗi nhưng tôi phải nói thật.

- Phải nói thật... cậu đã thảo luận với Jungkook về hành vi của cậu ấy đối với cô ấy rồi phải không?

- đã thảo luận... nếu anh ta đủ lịch sự để nói về chuyện đó.

- Jennie đang bắt nạt vợ tôi, Jungkook hỏi cô ấy tại sao, lúc đó tôi đang làm việc. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra trong giấc mơ của anh về Jungkook và vợ tôi.

- Thôi, đừng nói về Jennie nữa nhé? Tôi muốn biết thêm thông tin về Jungkook và sự quan tâm ngày càng tăng của cậu ấy dành cho... cô gái của anh.

- Muốn ngủ với cô ta đến mức mất hết lý trí... đó là điều anh muốn nghe à? Anh ta có thể làm nếu anh ta muốn... Tôi không phiền, giống như tôi không phiền nếu Jin ngủ với cô ta khi tôi không có mặt.

photo

- Tại sao bạn lại cho phép điều đó xảy ra?

- Điều đó thuận tiện cho tôi.

- Vậy là anh định bỏ rơi cô ấy khi cô ấy phạm sai lầm...

- Không... cô ấy là của tôi và đó không phải là lý do để chấm dứt mối quan hệ của tôi. Tôi đã nói chuyện với họ, đã cho phép rồi. Vợ tôi không vui với quyết định của tôi nhưng Jin và Jungkook đã hiểu rằng thực ra đó là một ý tưởng tuyệt vời. CÓ VẤN ĐỀ GÌ KHÔNG?

- AH... KHÔNG BAO GIỜ!!...

- Tôi mong muốn có được mối quan hệ như vậy với Jimin và cả hai người họ.

- Anh lúc nào cũng là một gã điên... nhưng chuyện này thì... anh sẽ làm tổn thương cô ấy đấy.

- Đó là vấn đề của tôi đấy chứ!

- Được rồi, tiếc là tôi không cần phải hiểu điều đó. Tôi chỉ đang cố gắng bảo vệ bạn khỏi tình huống đó trước khi nó xảy ra.

- Thật vậy sao?... Anh đang thay đổi và em không biết liệu em có thích con người mới của anh không. Em vẫn nhìn thấy anh nhưng cảm giác như có người khác đang nói chuyện với em vậy.

- Ai?

- Không chắc lắm... nhưng nếu bạn muốn, mình vẫn sẽ là người bạn như mọi khi.

- Ừm... Muộn rồi.

- Bạn biết cách tìm tôi rồi đấy.

- Yoongi... Tớ muốn duy trì tình bạn của chúng ta.

- Tôi cũng vậy.

photo


- Yoongi? ... Trời ơi!!! - Mình không thể làm cô ấy bất ngờ được, cô ấy đã phát hiện ra rằng mình đến đây để dành càng nhiều thời gian càng tốt vào ngày nghỉ của mình.

- Ngạc nhiên à?... Này, đừng khóc...

- Em chưa bao giờ nghĩ anh lại có thể... Em yêu anh, em yêu anh rất nhiều!!

Những nụ hôn của cô ấy làm tôi hạnh phúc, tôi bế cô ấy vào nhà để bảo vệ không nhìn thấy mối quan hệ của chúng tôi diễn ra như thế nào.

- Tuyệt vời... Em cần đi tắm, em vừa tan làm về để có thể dành nhiều thời gian nhất có thể với anh... Em chỉ có chưa đầy một ngày để ở bên anh thôi... còn anh thì sao?

- À... rác... mùi hôi thật sự làm tôi khó chịu... Tôi cứ nghĩ hôm nay cũng chẳng khác gì hôm qua. Trời ơi, bạn ở đây rồi... Tôi vui quá.

- Được rồi... cần gì không? Cảm thấy thế nào?

- Tốt hơn rồi, nơi này đẹp đến nỗi dễ dàng quên đi vóc dáng của mình khi nằm dài thư giãn. Tôi ngủ ngon hơn rồi... có lẽ vì thời tiết ở đây dễ chịu hơn.

- Tôi hiểu rồi... Tôi đã rất sợ rằng sức khỏe của bạn lại bắt đầu trở thành vấn đề... này, tôi sẽ không đi đâu cả nhưng cần một bộ đồng phục sạch để có thể chọn phương án quay lại Seoul muộn nhất... Tôi không thể tưởng tượng nổi mình sẽ phải chịu đựng thêm những ngày chỉ có bạn online - cô ấy cứ liên tục chạm vào tôi và bám theo tôi như một chú cún con.

- Tôi không muốn ở đây một mình... Nếu có thể, tôi muốn được sống cùng nhau lại... làm ơn.

- Tớ cũng không muốn ở một mình nhưng tớ đã đúng... cậu cần tập trung vào bản thân mình... Ana, cậu trông đẹp hơn nhiều, dù tớ rất khó nói ra điều đó.

- Yoongi... làm ơn đi.

- Xin lỗi em yêu... nhưng sức khỏe của em là trên hết... Anh sẽ đến thăm em thường xuyên nhất có thể. Anh hứa đấy.

- Em có thể làm được, dù chúng ta đều mong muốn em có thể sống tốt như vậy khi có anh ở bên. Anh không hề có ý định chấm dứt mối quan hệ của chúng ta... điều đó sẽ khiến anh đau lòng lắm.

- Yoongi, em không muốn nói về những chuyện buồn, nhất là bây giờ khi em có thể ôm anh.

Tôi hôn cô ấy, khao khát có được cô ấy. Tôi không chắc cô ấy muốn gì nữa, nhưng tôi trân trọng việc cô ấy áp sát cơ thể mình vào tôi. Điều đó khiến tôi hưng phấn. Tôi bế cô ấy vào phòng ký túc xá, nó có hai giường nhưng chúng tôi đã cùng nhau sửa chữa để ghép nó thành một chiếc giường lớn khi nó thuộc về nhau.

- Vòi sen của bạn...

- Nếu bạn không phiền... thì có thể đợi...

- Yoongi... Em yêu anh... Em muốn... Em... - Cô ấy lấy được khoảng trống và bắt đầu cởi đồ trước mặt tôi.
 
Tôi cũng bắt đầu mặc quần áo vào mà không hỏi ý kiến ​​cô ấy, sợ rằng cô ấy đang nghĩ đến chuyện khác. Cô ấy ngồi xuống, có vẻ lo lắng khi chúng tôi ở bên nhau và gần như khỏa thân... màn hình không thể hiện hết vẻ đẹp của cô ấy, bụng cô ấy khỏe mạnh và hơi tròn trịa khiến tôi khó lòng cưỡng lại được ham muốn chạm vào cô ấy và lấy đi chiếc quần lót màu hồng nóng bỏng mà cô ấy vẫn chưa cởi ra.

- Chết tiệt, Ana, em thật quyến rũ... Anh gần như không thể kiểm soát được suy nghĩ của mình.

Cô ấy đến giúp tôi cởi đồ, tôi mặc nhiều lớp quần áo hơn vì thời tiết ở Seoul tệ đến mức khiến tôi trông như một cái tủ quần áo di động, nếu bạn hiểu ý tôi.

- Yoongi... cậu luộm thuộm quá... Tớ sẽ không biến mất nếu cậu cần vài phút để cởi hết đồ ra. Gầy quá... cậu có ăn đủ không vậy?

- Vâng... đừng lo lắng gì cả. Tôi có thể chạm vào bạn được không?

Cô ấy không trả lời, mà chỉ tiếp tục cởi quần áo cho tôi, tiến lại gần một cách nguy hiểm khiến tôi không thể cưỡng lại cơ hội làm điều đó mà không lo ngại về tình huống.

Cô ấy quỳ xuống giúp tôi gỡ hết những thứ vướng trên chân và bàn chân, chúng cứ liên tục chạm vào tóc cô ấy, và hông tôi cứ hướng về phía mặt cô ấy như muốn được giúp đỡ. Tôi cảm thấy sự xấu hổ hiện rõ trên má khi cô ấy ngước nhìn lên, ngạc nhiên vì tôi không thể cưỡng lại ý nghĩa rõ ràng của cử chỉ đó.

- Xin lỗi... Tôi sẽ làm bất cứ điều gì bạn muốn... Tôi hứa.

Cô ấy cẩn thận kéo quần lót của tôi xuống và từ từ tiến lại gần. Khuôn mặt cô ấy nhẹ nhàng áp vào làn da trần của tôi và đôi môi cô ấy bắt đầu vuốt ve điểm tôi thích nhất trước khi cô ấy nắm quyền kiểm soát và việc cảm nhận sự khoái lạc từ đôi môi ướt át của cô ấy là điều duy nhất trong đầu tôi.

Ảnh đại diện của bé:

photo

- Em run rẩy quá anh yêu. Chúng ta dùng giường đi... - Em nài nỉ, vừa đi vừa cựa quậy. Chắc chắn đầu gối em sẽ đau nhức kinh khủng vào ngày mai, nhưng em không quan tâm nếu anh ấy muốn tiếp tục.

- Chết tiệt anh chàng... không thể suy nghĩ được gì - nhưng anh ta cứ bám theo tôi.

Đến lượt tôi cảm nhận đôi môi cô ấy thiêu đốt tâm trí tôi bằng khoái cảm đến mức tôi hét lên những lời tục tĩu, còn anh ta thì cười mãn nguyện. Đồ ngốc, tôi đã chờ anh ta chạm vào tôi kể từ khi biết tin tôi có thai. Anh ta lại miễn cưỡng làm bất cứ điều gì... như thể đứa con của chúng tôi là một con quái vật mà anh ta đã đặt vào bụng tôi. Anh ta cư xử thật kỳ lạ.

- Yoongi... anh không cần chạm vào nếu anh không thích... Em biết là trông nó hơi kỳ lạ - Em gỡ tay anh ra vì sợ anh sẽ ngăn cản em tiến tới muốn làm chuyện ấy với anh. Em phải nhớ lại lần cuối anh ấy đối xử tốt với em như thế nào, khi anh ấy thể hiện cảm xúc thật của mình lúc chúng ta ở bên nhau.

- Chết tiệt Ana, đừng có giật tay tôi ra nữa, bực mình quá!! Hay là cậu đang cố hành hạ tôi vậy?

- Được rồi... - Tôi cắn nhẹ vào má trong, rụt tay khỏi thân hình tuyệt vời của anh ấy và bắt đầu thầm cầu nguyện rằng mình thật ngớ ngẩn và người đàn ông này yêu mình.

Tôi đã rất lo lắng nhưng những cái chạm ấm áp và nhẹ nhàng của anh ấy đã khiến tôi rùng mình bất chấp nỗi sợ hãi. Bàn tay anh ấy to đến nỗi chỉ cần một tay cũng đủ để điều khiển toàn bộ cơ thể tôi theo ý muốn.

- Anh/Chị thích hay không thích? Em/Anh sợ chết khiếp nếu làm sai điều gì đó. Anh/Chị yêu, em bé không thể học được cách dùng từ tệ của em/anh trước đã... hay từ đầu tiên của Bumpy lại có thể là một trong những từ đó?

- Ai mà quan tâm chứ? Cậu cư xử kỳ lạ đến mức tôi lo lắng cậu sẽ phát điên và quay lại Seoul bơi lội mất - thật à? Giờ anh ta lại muốn nói về chuyện đó sao? Thực ra tôi nhìn anh ta hơi giận.

- Được rồi... lát nữa nói chuyện nhé, lên trên đi anh không muốn đè bẹp em đâu. Cưỡi lên anh đi cưng.

Trời đã sáng và tôi đã quen với việc kéo rèm cửa lại... các vệ sĩ cảm thấy buồn chán ở hòn đảo gần như nhiệt đới này, không có dấu hiệu nguy hiểm nào, nên họ bắt đầu chú ý đến tôi. Tôi ghét điều đó, họ có điện thoại thông minh, sách hoặc có thể tập thể dục... Tôi không biết nữa...

Vẻ mặt sung sướng của anh ấy như thiêu đốt tâm trí tôi... Tôi sẽ không thể nào quên được chuyện này, trừ khi tình huống này trở thành phản ứng thường xuyên của anh ấy và không còn khó đoán nữa.

- Giữ lấy em đi... - Tôi yêu cầu vì anh ấy cứ nghịch chân tôi như một thằng ngốc. Tôi đẩy tay anh ấy xuống hông, chắc chắn anh ấy có thể tự nhận biết được hình dạng xương của tôi, nhưng tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của anh ấy để tôi có thể tiếp tục di chuyển mà không cảm thấy kiệt sức đến mức muốn xin nghỉ. Những lần tôi xin nghỉ với anh ấy thường là... **Này anh chàng, dừng lại đi, trong khi em đang đối xử tốt với anh đấy**... thế là tôi bắt đầu dốc hết sức lực mà không than phiền.

- ừm...

Yoongi rên rỉ, mắt nhắm nghiền, miệng hơi hé mở, hai tay giúp tôi điều chỉnh tư thế lên xuống theo ý muốn của anh ấy... cơ thể anh ấy đẫm mồ hôi, ướt át, nóng bỏng, tim đập mạnh dưới bàn tay tôi như một điểm tựa. Tôi tận dụng tối đa khả năng vũ đạo của mình để lăn lộn, cọ xát và xoay người trên người anh ấy.

- 🤬 !! Lại làm thế nữa đi anh yêu!!! Ahh!!! Ngon tuyệt vời!!! Ahh!! 🤬🤬Ahh!!! - Anh ấy làm tôi cảm thấy rất tuyệt nên tôi bắt đầu tập trung vào điều đó và ít chú ý đến những gì anh ấy nói. Bất cứ điều gì tôi đang làm đều khiến anh ấy phát điên nên tôi rất vui.
- Chết tiệt Ana, trả lời tao đi!!! Tao có thể... 🤬🤬🤬🤬 Áhh!!! CHẾT TIỆT.... Khốn nạn!!! Áhh!!!

Vâng, cuối cùng thì anh ấy cũng đạt cực khoái với tôi. Tôi đã có vài cơ hội để cảm thấy như thể bên trong mình vừa bùng nổ vừa được thư giãn, nhưng có lẽ anh ấy đã bị choáng ngợp bởi cảm xúc và suy nghĩ của chính mình nên không thể cưỡng lại được lâu như vậy.

Trời ơi, tôi mệt mỏi và thoải mái đến nỗi gục xuống người anh ấy, nhắm mắt lại, hít thở và chờ cho đến khi tim tôi không còn đập thình thịch nữa.

photo

- Yoongi??

Tôi sợ rằng đó chỉ là một giấc mơ... một đêm nữa không có anh ấy.

- Này người đẹp... bình tĩnh nào - Cuối cùng thì tôi cũng tìm thấy anh ấy, xung quanh là sách và tạp chí có lẽ chẳng thú vị gì với anh ấy, khi tôi nhảy lên lòng anh ấy và khóc vì anh ấy là người thật.

- Đừng biến mất khỏi tầm mắt tôi...

- Tôi chưa... tôi xin lỗi... này... tôi ở đây... Suỵt... xin lỗi, hãy tha thứ cho tôi... bạn mệt quá nên tôi không muốn làm phiền bạn... nhìn tôi này... tôi không giả vờ biến mất đâu...

- Yoongi... Em sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn nhưng chúng ta hãy ở bên nhau... làm ơn.

Tôi van xin nhưng anh ấy không nói gì, chỉ ôm tôi và hôn lên trán tôi.

- Bác sĩ của bạn luôn gọi điện cho tôi mỗi lần đến thăm bạn.

- Ghét hắn ta... Tôi không muốn nói về hắn nữa.

- Ghét ư? Tại sao?

- Hắn trói tôi vào giường và bắt tôi tè ngay trước mặt hắn, trên chính chiếc giường đó... bạn biết chuyện này sao?!!!

- Ừ... em lại bắt đầu chảy máu sau khi anh trở về thành phố... Anh đang làm nhiệm vụ của mình mà em yêu, không thể lúc có mặt lúc không được được.

- Vậy thì chúng ta cùng về nhà nhé.

- Em yêu à... em phải tập trung vào việc tăng cân, sinh một em bé khỏe mạnh và có đủ sức khỏe để trở thành một người mẹ tuyệt vời.

- Yoongi....

- Anh yêu em, nên đừng cố gắng thuyết phục anh nhé. Điều quan trọng nhất là em biết mình an toàn và khỏe mạnh. Em là ưu tiên hàng đầu của anh lúc này. - Đó là lời nói dối, nhưng đó là lời nói dối mà anh muốn tin.

- Em không ổn khi thiếu anh.

- Tôi cũng nhớ bạn lắm... chết tiệt... đừng ghét tôi chứ.

Tôi hôn anh ấy trong tuyệt vọng, tôi không thể thuyết phục anh ấy được.

- Anh sẽ đến thăm em thường xuyên nhất có thể... em yêu... nhưng trước tiên hãy nghĩ đến Bumpy đã.

- Sẽ là một bé trai...

- Thật sao?!! Tuyệt vời... Tôi không ngờ là mình có thể biết trước được điều đó.

- Ừm... Tôi thường xuyên bị theo dõi... anh ta đoán đúng rồi, nhưng còn quá sớm để chắc chắn hoàn toàn nên đừng vội tung tin nhé.

- Được rồi... nhưng tình yêu à... chết tiệt... đừng cám dỗ em thay đổi ý định. Việc quyết định nơi nào em sẽ cảm thấy thoải mái để hồi phục sau tất cả những căng thẳng đã đủ khó khăn rồi.

- Không phải là căng thẳng... Tôi... sợ hãi.

- Tôi cũng vậy, mọi thứ đều mới mẻ... Tôi chưa bao giờ tưởng tượng điều này lại có thể xảy ra. Có người yêu, bắt đầu xây dựng gia đình... công việc của tôi... những thay đổi trong cuộc sống. Tôi chỉ mong mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Anh ấy nói bằng giọng nhẹ nhàng nhất có thể, tôi muốn tin anh ấy nhưng tôi biết anh ấy đang giấu điều gì đó mà tôi sẽ không thích. Ví dụ như tại sao lại có người dám đột nhập vào căn hộ cũ của anh ấy? Tại sao lại có người muốn làm hại anh ấy? Và lại còn công khai như vậy?

- Yoongi....

- Ừm... bạn cần tắm không? Bạn có đói không? Có lạnh không?

- Không... chúng ta cần nói chuyện.