Bạn là người duy nhất

Số 5 Một ngày khác Hồi ức (2)

Góc nhìn của Chanyeol
-------
Hôm nay mình chỉ chơi game trên máy tính thôi vì không có tiết học… và mình cũng không có lịch tập gym nữa…

Có người mở cửa... Tôi liếc nhìn... là bố --- Tôi nhanh chóng tháo tai nghe và đứng dậy.

"Ừm, vâng, chào bố."
""Muốn đi chơi với chúng tôi tối nay không?"Bố hỏi...
Tôi chỉ nhìn anh ấy chằm chằm --- ngạc nhiên vì đã lâu lắm rồi anh ấy mới hỏi tôi câu đó ---
"Chú Dan của cháu muốn gặp chúng ta, cháu biết đấy, đã lâu rồi không gặp...
À, đúng rồi, Tito Dan từ Seoul -- tôi nhớ anh ấy rất rõ -- tôi vẫn nhớ mọi thứ -- kể cả cô ấy nữa.
""Chỉ có ba chúng ta thôi sao?", tôi rụt rè hỏi bố.
"Không, tất nhiên là tôi sẽ đi cùng mẹ của bạn, vợ và con gái của anh ấy."
bố nói
Tôi chỉ gật đầu...
"Hãy chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta sẽ bắt đầu lúc 7 giờ.Bố vỗ vai tôi... trước khi đi vào phòng tôi --

Nghĩ lại, tim tôi vẫn đập nhanh mỗi khi nhớ đến cô ấy. Tôi nghĩ tình cảm tôi dành cho cô ấy khi chúng tôi còn trẻ vẫn không hề thay đổi.

-----
Nhà hàng

Tôi quá hồi hộp đến nỗi không thể nghĩ đến điều gì khác ngoài cô ấy.

Tôi cứ nghĩ mãi không biết giờ cô ấy thế nào rồi, chắc giờ cô ấy đã mười lăm tuổi rồi -- (*tôi mỉm cười khi nghĩ về điều đó*) Nhưng đột nhiên tôi thấy buồn --- Cô ấy có còn nhớ tôi không?

"Chào buổi tối thưa ông, mời đi lối này ---"
Ồ, tôi nghĩ anh ấy đã biết bố rồi...
""Chúng tôi sẽ phục vụ món ăn mà quý khách đã gọi sau ạ."
""Vâng, cảm ơn bạn"
""Ngài còn muốn gọi thêm đồ uống gì nữa không, thưa ngài?"Người phục vụ nói thêm...
"Ừm, cứ cho chúng tôi loại rượu ngon nhất ở đây và một ly nước ép cho bọn trẻ nhé.""Bố nói với giọng đầy uy quyền."
""Vâng thưa ông, đợi 3 phút nhé."Bố gật đầu và người phục vụ lập tức rời đi.

"Tôi rất háo hức được gặp Ashley",Mẹ nói (thì thầm với tôi) (*cười khúc khích*) nhìn tôi trêu chọc.
"Thôi nào mẹ, hãy quên chuyện đó đi... Con thậm chí không nghĩ là bà ấy còn nhớ con, nhớ chúng ta... (?) Lúc đó bà ấy mới chỉ 4 tuổi thôi mà...Tôi thì thầm đáp lại mẹ với giọng điệu phòng thủ.

Bố đột nhiên vẫy tay chào ai đó… khi tôi liếc nhìn xem ai đang đến --- Mắt tôi chỉ tập trung vào cô gái mặc chiếc váy xinh đẹp với mái tóc xoăn rất hợp với cô ấy -- giờ cô ấy đã là một người phụ nữ trưởng thành -- Cô ấy thật xinh đẹp và ---- dễ thương -- ừm, có lẽ chẳng có gì thay đổi cả.

Tôi cứ nhìn cô ấy suốt cả đêm và tôi đoán cô ấy nhận ra điều đó nên mới bỏ đi ra hiên nhà.

""Này con trai, hãy đi theo cô ấy",Mẹ thì thầm với tôi --
:"Tôi có thể không?"Tôi thì thầm đáp lại mẹ.
Mẹ gật đầu nhưng đột nhiên tôi nghe thấy bố nói
"Ừ Dan, cậu ấy đã 18 tuổi rồi, vậy nên tớ và anh Oh, cậu biết anh kỹ sư mà chúng ta vẫn hay đi chơi cùng trước đây chứ?"
"Ừ, tôi nhớ anh ấy..."
chú ấy trả lời bố
""Đúng vậy, chúng tôi đang lên kế hoạch sắp xếp hôn lễ giữa Chanyeol và con gái anh ấy, Ivana."Bố vui vẻ kể cho chú Dan nghe.
""Ồ, tốt quá, tốt quá!"
Tito dan và bố đang nhìn và mỉm cười với tôi --
Tôi không thể nghĩ ra điều gì ngay bây giờ --- Tôi đã rất sốc và tức giận trước quyết định của bố...
Mẹ chỉ nhìn tôi rồi uống rượu – tôi không biết mẹ có biết chuyện này không nữa…

photo