Ngày W
Thỏa hiệp



Seoah
- Tên khốn đó là ai vậy...?


Jin
- Nếu nói hết câu đó, bạn sẽ không bao giờ gặp lại tôi nữa.


- Cô ấy quan trọng với anh đến vậy sao? Tại sao anh lại bảo vệ cô ấy? Anh đang giấu điều gì?


Jin
- Chỉ là một người ở chỗ làm của tôi thôi, cô ấy nghe điện thoại vì tôi gọi, vậy thôi.


Seoah
- Hãy nói điều đó với những kẻ ngốc sẽ tin điều đó, tôi không muốn trở thành người bị mọi người bàn tán nếu bạn có quan hệ với một gái mại dâm nào đó...


Jin
- Nghe này, tôi không có thời gian cho sự đa nghi của cô... Có lẽ tôi sẽ gặp lại cô sau... - Tôi ngắt lời cô ấy trước khi tôi nổi giận.


Seoah
- Khoan đã, khoan đã... sao cậu không bỏ tập tennis đi để chúng ta...


Jin
- Seoah, chúng ta không hẹn hò, tôi không yêu cậu, và đừng giả vờ có quan hệ gì với cậu, tôi chỉ đang cố gắng giúp đỡ thôi, đừng lạm dụng tôi.


Seoah
- Anh không nghĩ chúng ta có thể có cơ hội thứ hai để...?


Jin
- Không, tôi không nghĩ vậy... Xin lỗi, tôi phải đi bây giờ... Chúng ta sẽ nói chuyện vào ngày nghỉ của tôi, cố gắng tìm việc làm hoặc gì đó... Tôi không thể có mặt ở đây mỗi ngày được.


Kim Joona
- Cậu điên à? Cậu có biết Namgoong định làm gì không? Tớ sẽ tránh xa... đừng gọi cho tớ... Tớ không muốn gây rắc rối với chuyện đó...


- Vấn đề với ai?...


Kim Joona
- Hàng xóm của tôi thì cứ tưởng có người đang định ăn trộm trong căn hộ của tôi… Thôi, tôi phải đi làm rồi… ừm… tạm biệt…


Min
- Lúc nào cũng gây rắc rối cho người khác... Tôi hiểu rồi... Bao giờ cậu mới chịu học hỏi đây?


Seoah
- Tránh xa ra, Namgoong...


- Ồ có thể... trong khi đó, đứa bé vẫn còn sống... cô không thể thoát khỏi tôi, tôi đã đầu tư vào cô... cô muốn làm thú cưng của tôi và...


Seoah
- Anh đã phá hỏng kế hoạch của em... để giữ gìn hình ảnh tốt đẹp, ngay cả sau khi kết hôn, mọi người cũng sẽ nhận thấy chúng ta không phải là một cặp đôi hoàn hảo.


- Cậu nghĩ cậu là ai? Cậu chỉ là thú cưng thôi à? Nếu tôi không cần phải theo dõi cậu khắp Seoul... thì tôi đã chăm chút hình ảnh của cậu rồi.



Seoah
- Ừm... cậu chỉ muốn một con búp bê bên cạnh thôi mà. Chẳng lẽ không đủ rồi sao khi có quá nhiều kẻ bám đuôi cậu thế?


Min
- Và... cậu bé đó sẽ cho bạn điều đó sao? Bao giờ bạn mới nói cho cậu ấy biết sự thật?


Seoah
- Anh ấy không đòi hỏi gì cả... chỉ là hiện giờ anh ấy đang nhờ người khác gây khó khăn cho tôi trong việc đón chồng về.



Seoah
- Nhiều tháng trôi qua, các thám tử của ông vẫn không bắt được người phụ nữ và đứa bé đó... giờ ông lại muốn có thêm một đứa nữa? Ông biết được chuyện này bằng cách nào?


Min
- Những thứ như rượu là nguyên nhân khiến cô sinh ra đứa con mà tôi không thể gọi là người thừa kế của mình... ít nhất lần này hãy sinh một đứa con khỏe mạnh nhé...


Seoah
- Chính là gã người tình điên rồ của anh đấy... Em đã nói với anh là em chưa sẵn sàng mang thai lần nữa sau những gì đã xảy ra, thà anh đừng làm thế còn hơn...


Min
- Đó là cách duy nhất để em tiếp tục mang thai... em biết tại sao anh không thể kết hôn với người yêu nếu anh không chắc đó là con trai mà...


Seoah
- Chính bạn mới là người có lỗi, vậy nên... hãy đi đi... chẳng còn gì ràng buộc chúng ta nữa.



Min
- Đừng có thử thách tôi, Seoah... Tôi cho cậu đủ tự do rồi, cậu biết tôi có thể làm gì mà...


Seoah
- Nếu nó sống sót như thế... tôi sẽ tặng nó cho anh... anh không cần tôi làm vợ nữa.


Min
- Đứa bé sẽ cần một người mẹ...


Seoah
- Hãy chọn một trong những linh vật của các bạn đi, dù sao thì tôi cũng không muốn nó.


Min
- Anh không định sinh con cho anh ta sao?


Seoah
- Cậu ấy là một đứa trẻ...