Ha... làm ơn... hãy nhớ đến tôi...
-Thịch...thịch...-
(A..Kim Min-gyu..) Vâng..Xin chào~ㅎㅎ
Ồ...xin chào?
À... Tôi là thư ký của mẹ Yewon...
"À~ Đó là cô thư ký! Tôi nghe mẹ của Yewon nói đấy!"
Tôi sẽ dẫn bạn về nhà~
Vậy là tôi lên xe về nhà.
Tên bạn là gì?
À… Kim Min-gyu…
À... cái tên hay quá!
Đúng (Yewon trông giống chị gái của mình)
Min-gyu... Ye-won... unnie... hai người có hay nghĩ về cô ấy không...?
...
Có một khoảng lặng ngắn.
Dường như anh ấy không muốn kể cho ai khác biết...
...Đúng..
Bạn nói gì vậy? Tôi nghe không rõ lắm...
Anh ấy trả lời bằng giọng nhỏ, thì thầm rất khẽ đến nỗi tôi không nghe rõ.
Tôi làm việc đó rất nhiều... rất nhiều...
À... bạn thường nghĩ về nó nhiều nhất vào lúc nào...?
Khi tôi nhìn phụ nữ...
Với Min-gyu... Ye-won là người có lòng kính trọng như thế nào?
Làm ơn đừng hỏi tôi nữa.
À… đúng rồi… thật khó chịu…
(Sao mình cứ nghĩ đến Yewon mãi thế nhỉ...!)
(Min-gyu... cậu thật sự nghĩ về tớ rất nhiều...)
Vậy là chúng tôi về nhà mà không hề thổ lộ tình cảm thật của mình với nhau.
"Mẹ của Min-gyu! Mẹ có ở đây không??"
"Ôi trời! Mẹ của Yewon!! Lâu lắm rồi không gặp~~"
Ai nấy đều tỏ ra vui mừng khi gặp lại nhau sau một thời gian dài.
Ngoại trừ Min-gyu
xin lỗi...
Đúng?
Tôi có thể vào phòng ở cuối hành lang được không?
(Đó là...phòng của tôi...) Vâng~ Bạn có thể vào~~ㅎㅎ
Vừa dứt lời, Min-gyu đã quay người về phía phòng tôi.
"Yena!! (Tên hiện tại của Yewon)"
vâng~
"Bạn có muốn mua kem cho tôi không?"
Vâng~haha
Vậy là hai chúng tôi cùng nhau đi đến cửa hàng tiện lợi.
