Anh chàng nóng bỏng đó

20. Tôi nên làm gì khi tôi cười vì tôi thích điều đó?





- Thật đáng tiếc khi phải chia tay như thế này... Tôi... thích hôn...
- …!
- Không, không phải vậy…




Seung-ah chợt tỉnh lại muộn màng và cố gắng giải thích, nhưng Yoon-ki chọc vào lòng bàn tay cô, nắm lấy tay Seung-ah đang nghịch ngợm và nói.




Gravatar
- Có chuyện gì vậy? ... Cậu lại định từ chối nữa à? Ha... Seung à, thật đấy...
- Ờ, tôi xin lỗi...
- Đừng xin lỗi, tôi không giận đâu.
- Nhưng…
- …Tôi là vấn đề. Cậu có biết suốt thời gian chúng ta hẹn hò, tôi đã lo lắng đến mức nào, sợ rằng mình sẽ vô tình chạm vào Seung-ah, sợ rằng mình sẽ làm cô ấy giật mình và muốn bỏ chạy? Nhưng Seung-ah chỉ mỉm cười rạng rỡ và ôm tôi, như thể cô ấy không biết gì cả.




Seung-ah cảm thấy thương Yoon-ki, người thực sự đang gặp rắc rối. Giá như cô ấy dũng cảm hơn một chút và thành thật hơn một chút, cô ấy đã không phải khiến người khác khổ sở như vậy. Cô ấy đã cố gắng chu đáo, nhưng thay vào đó, cô ấy lại than vãn và quấy rối mọi người. Seung-ah tự nhủ phải cố gắng thành thật hơn. Thực ra, Seung-ah đã rất quý mến Yoon-ki đến nỗi cô ấy đã nắm tay và ôm cậu ấy thật chặt mà không hề nhận ra, nên việc che giấu điều đó là không thể.




- Xin lỗi.
- Tôi đã bảo bạn đừng xin lỗi rồi mà...
- Chuyện này... sẽ sớm trở nên tàn khốc hơn nữa.
Gravatar
- ? Đó là cái gì vậy…?




Seung-ah nhắm chặt mắt và kéo Yoon-gi về phía mình, nắm lấy cổ áo anh. Yoon-gi quá bối rối để suy nghĩ thấu đáo, nhưng anh có thể cảm nhận được phản ứng của Seung-ah, vốn khá rụt rè so với những hành động mạnh mẽ của anh, qua đôi môi chạm nhau. Seung-ah cảm thấy tim mình đập thình thịch trong lồng ngực. Cô ấy lo lắng đến mức như muốn phát điên, nhưng cô ấy cảm thấy khóe miệng Yoon-gi cứ nhếch lên, và cô ấy cảm thấy nghẹn ở cổ họng. Cô ấy nghĩ rằng nụ hôn ngớ ngẩn này sẽ chẳng là gì, rằng anh ấy sẽ không lo lắng, rằng chỉ có anh ấy là đang lo lắng. Yoon-gi kìm nén nụ cười và nắm lấy vai Seung-ah khi anh rời khỏi cô ấy và nói.




"Em dễ thương đến mức khiến anh đau lòng, nhưng em không cần phải cố tình làm vậy đâu, Seung-ah. ...Anh không muốn thế. Anh đã quá vội vàng và làm mọi chuyện khó khăn hơn cho em, Seung-ah. Vậy nên từ giờ trở đi..."
- Ai nói thế! Tớ không hề ép buộc cậu, tớ chỉ muốn thế thôi, tớ kéo cậu lại gần vì tớ thích Min Yoongi quá mà...?!! Tớ...! Tớ cứ chờ vì cậu nói hôm nay sẽ hôn tớ mà...!!




Tuyệt quá. Yoongi gần như thốt lên kinh ngạc. Seungah, người đang nhanh chóng nói chuyện với Yoongi, người đang co rúm lại với khuôn mặt đỏ bừng, lấy mu bàn tay che mặt và tránh nhìn vào mắt anh, đôi tai của cô ấy trông thật đáng yêu. Cô ấy thậm chí không nghĩ đến khuôn mặt đỏ ửng của mình, chỉ thấy Yoongi thật dễ thương.




Gravatar
- Tôi hiểu rồi... Tôi đã đợi... vậy thôi.
- Ừ..! Vậy nên… Vậy nên đừng cười nhé. Tớ biết tớ ngốc, nhưng… Tớ thực sự rất lo lắng, nhưng tớ đang cố gắng tỏ ra dũng cảm…
- Mình phải làm gì khi cười vì thích bạn quá? Bạn cứ làm những điều dễ thương mãi.
- …! Đó, đó là lý do tại sao tôi cười…
- … Nếu em phát hiện ra anh có thể đẩy em đi xa đến mức nào thì sao? Anh không thể cứ hôn em khi em không thể kiềm chế được bản thân. Em sẽ sốc lắm đấy. … Nhưng vì Seung-ah cứ như thế này, anh không thể chịu đựng được nữa. Anh sẽ cố gắng hết sức để tỉnh táo lại. Nếu em muốn dừng lại giữa chừng, cứ đánh vào vai hoặc má anh, hoặc cắn lưỡi anh đi.
- Điều đó, điều đó hơi…
- …Tôi sẽ dừng lại. Tôi không chắc mình có thể chịu đựng được nữa.




Seung-ah thầm hét lên trong lòng. Thật lạ khi thấy Yoon-gi lo lắng như vậy, bởi trước đây anh luôn thư thái và vui vẻ. Thực ra, đúng vậy, cảm giác ấy thật dễ chịu. Cô nghĩ anh đang cố tình làm khó dễ, nhưng Seung-ah vẫn cảm thấy hạnh phúc. Cô chưa bao giờ cảm thấy phấn khích, xúc động đến thế trong đời. Seung-ah lặng lẽ nắm lấy tay áo Yoon-gi và gật đầu. Đó là cử chỉ đồng ý thường thấy của cô. Ngay khi Seung-ah cho phép, Yoon-gi lặng lẽ bước đến gần cô và nhẹ nhàng ôm lấy má cô. Anh im lặng nhìn Seung-ah, nhắm chặt mắt và nắm chặt vạt áo. Anh mỉm cười như mọi khi, và đôi môi anh ấm áp đặt lên môi cô. Sự dịu dàng và nụ hôn trìu mến khiến Seung-ah thư giãn, cô buông tay anh ra và tự nhiên vòng tay ôm lấy eo anh.




-




Chuyện này khiến mình phát điên mất... Seung-ah nghĩ về tình huống vừa rồi với khuôn mặt đỏ bừng. Hình ảnh Yoon-gi, người đã nhẹ nhàng dẫn dắt và an ủi cô khi cô lúng túng và ngại ngùng vì đó là lần đầu tiên, cứ hiện lên trong tâm trí cô. Seung-ah yêu cái cách anh ấy, với đôi mắt vô hồn đầy hối tiếc, hôn nhanh lên môi cô và mỉm cười khi đặt tay lên trán cô lúc cô gần như tan chảy.




Gravatar
- Trời nóng quá. Cảm giác như đang ngồi trong túi chườm nóng vậy.




Sao lại có người nghĩ ra ý tưởng như vậy chứ…? Thật là tuyệt vời… Seung-ah cảm thấy muốn khóc vì quá hạnh phúc. Khi Seung-ah cười gượng gạo, Yoon-ki lặng lẽ ôm cô và bảo cô về nhà, rồi vội vã bước đi, dường như trong lưng anh hiện lên một nỗi hối tiếc.




+



Seung-ah khá vụng về khi hôn (tất nhiên rồi, vì đây là lần đầu tiên của cô ấy).
Tôi cố gắng kiềm chế, nhưng tôi yêu Yoongi rất nhiều.
Trong lúc nghỉ giải lao, cả hai đã hôn nhau một hoặc hai lần. ^^