Nhà trọ/Mùa 2
50


Có một khoảng lặng ngắn.

솜희
.....

솜희
Không sao đâu...

Sau đó, Jihoon cởi giày của mình ra và mang vào cho Somhee.


박지훈
Tôi phải công nhận điều đó.

솜희
Không sao đâu


박지훈
Thậm chí điều đó còn không ổn.


박지훈
Các ngón chân của tôi đều bị bong gân.


박지훈
Tôi nên làm gì với đôi giày của mình?

솜희
Tôi phải đi chăm sóc các con.


박지훈
Được rồi, bạn nghỉ ngơi đi.


박지훈
Tôi sẽ chăm sóc bạn.


박지훈
Nếu em kiệt sức trong lúc trông con, anh sẽ gặp rắc rối đấy.


박지훈
Bạn. Ngồi xuống.

솜희
..Cảm ơn.



박지훈
(Suỵt!)

솜희
sau đó....


강다니엘
Tại sao bạn lại ngồi xuống?

솜희
Daniel?


강다니엘
Tại sao bạn lại thở dài?

솜희
Vì bọn trẻ bị ốm

솜희
Tôi muốn bị ốm thay vì bọn trẻ.


강다니엘
Đó là bản năng của người mẹ.

솜희
Tôi đoán vậy


강다니엘
Bạn biết đấy, hồi còn học cấp ba...

솜희
Đó là những ngày xưa tươi đẹp.


강다니엘
Nếu tôi thú nhận với anh ngay khi anh vừa đến ngôi nhà đó, liệu anh có chấp nhận tôi không?

솜희
Ờ...?

솜희
Này, nhưng cậu vẫn là bạn thân nhất của tớ mà.


강다니엘
Tôi biết rồi, thưa bà.

솜희
Cái gì vậy, thưa bà?!

솜희
Chào, tôi vẫn còn ở độ tuổi 20.


강다니엘
Ồ, được rồi

솜희
Đây không phải là thời điểm thích hợp.

솜희
Tôi sẽ đi trông nom bọn trẻ.


강다니엘
tạm biệt