Tôi sẽ làm quản gia cho ngài.
#20 Hỗ trợ nhân viên



김남준
(Cười) Ồ, thật sao?


김남준
"Vậy thì tôi sẽ để cô đi. Tôi xin lỗi vì đã nghi ngờ cô, thưa quý bà."

Wow... Tôi đã sống sót.....

Thầy Namjoon sắp rời đi rồi.

김여주
"Cảm ơn sự giúp đỡ của bạn..."


직원
"Không, đó là gì vậy?"


직원
"Tôi cũng có một nhiệm vụ."

Ờ?

nhiệm vụ...?

김여주
"Phải không? Nhiệm vụ à?"


직원
"Anh Seokjin đã tìm tôi một cách tuyệt vọng,"


직원
"Hãy nán lại đó một chút và giúp tôi nếu có chuyện nguy hiểm xảy ra."


직원
"Ừm... nhiệm vụ kiểu vậy."

Ôi trời... Quản gia Seokjin...?

김여주
"À... thì ra là vậy."

김여주
"Cảm ơn bạn một lần nữa..."


직원
"(Yusim) Nhưng tại sao cậu lại ở đây?"


직원
"Tôi nghĩ bạn nên quay lại sớm."

김여주
"...À...vâng."

김여주
"Tôi sắp quay trở lại rồi."


직원
"Vâng. Nếu có bất kỳ khó khăn nào, hãy báo cho tôi biết qua anh Seokjin nhé."

김여주
"Đúng..!"

Phù... Chân tôi thấy mỏi quá...

김여주
"Thưa bệ hạ, thần đã trở lại."



김태형
"À. Anh/chị không nghe thấy gì sao?"

김여주
"Vâng... không có gì đặc biệt cả."

김여주
"Tôi suýt nữa thì bị người đó bắt..."

김여주
"Tôi đã đến nơi an toàn nhờ sự giúp đỡ của một nhân viên."


김태형
"Tôi suýt bị bắt."


김태형
"(Lẩm bẩm) Có sao không nếu một quản gia lại làm việc tệ đến mức này nhỉ...lol"

.....???

Tôi nghe nhầm sao...?

김여주
"Bây giờ tôi phải làm gì đây?"


김태형
"Bạn đang làm gì thế?"


김태형
"Bạn phải làm việc nhà."


김태형
"Bạn không định chơi chứ, phải không?"

김여주
"(Đột nhiên) À... không."

김여주
"Việc nhà... Nhà đã sạch rồi, tôi còn phải làm gì nữa?"


김태형
"Cứ làm theo ý mình. Tôi có cần phải nhắc đi nhắc lại nữa không?"

À... đúng rồi.....

Đúng là kiểu người như vậy...!

Phù... Bình tĩnh nào... Bình tĩnh nào...


김태형
"Ồ, từ giờ trở đi chúng ta đừng làm bất cứ việc gì kiểu như do thám nữa, thưa tiểu thư quản gia."


김태형
"Tôi sẽ không ép bạn làm điều đó đâu, được không?"

Tôi cũng không định làm thế đâu..?!

Vì cậu bảo tớ làm thế nên... (lẩm bẩm)

김여주
"Ồ, vâng... Tôi xin lỗi. Tôi không giỏi việc do thám cho lắm, phải không? Haha?"


김태형
"(Lạnh lùng) Tôi nghĩ đây không phải lúc để cười."

......

Đột nhiên, có tiếng cửa mở vang lên.

Quản gia Seokjin bước vào.


김태형
"Ồ, quản gia Seokjin."


김태형
(bực mình) Sao cậu lại đến muộn thế?


김석진
"À... Tôi xin lỗi. Tôi phải ra ngoài một lát."


김석진
"Quản gia, cô đã làm tốt công việc của mình chứ?"

김여주
"À...!! Đúng rồi!! Cảm ơn bạn."

김여주
"Cảm ơn bạn rất nhiều. Tôi cứ tưởng mình sẽ bị bắt."


김석진
"Tôi may mắn là mình quen biết một người ở đó."

김여주
(Cười) Tôi sống sót là nhờ người nhân viên đó.


김태형
"...Có gì ồn ào vậy?"


김태형
"Quản gia, tôi đã bảo cô phải nhanh lên làm việc nhà rồi mà."

김여주
"(Nghiêm túc) À... vâng;; Tôi xin lỗi."


김태형
"Quản gia Seokjin vừa đến, mời bà nghỉ ngơi."

Gì..?

Tôi đã cảm thấy như vậy một thời gian rồi, nhưng nó hoàn toàn khác so với hồi anh đối xử với tôi...?

...Tôi vừa về đến nhà và họ bắt tôi làm việc nhà... (lẩm bẩm)


김태형
"(Lấy điện thoại ra) Ừm, xem tin tức nào."


김태형
“(Cười khúc khích) Vẫn ồn ào quá.”


김태형
"(Lẩm bẩm) Vậy là lẽ ra tôi nên làm tốt hơn..."


김태형
"Hãy xem khi nào nó giảm xuống nhé!"

김여주
"..."

Thật không thể tin được... một người em trai lại muốn anh trai mình thất bại.

Một người em út như vậy nghe có vẻ phổ biến nhưng lại không phổ biến.

* 30 phút sau...

김여주
"Thưa chủ nhân, con đã làm xong hết việc nhà rồi."


김태형
"Ồ, bạn đã làm việc vất vả đấy. Hãy nghỉ ngơi đi."

김여주
"...vâng...heh"

Cuối cùng tôi cũng được tự do.


김태형
"Quản gia Seokjin."


김태형
"Bạn có muốn đến đây một lát không?"


김석진
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"


김태형
"Người làm việc tại công ty mà tôi đã đề cập trước đó."


김태형
"Hãy cho tôi biết đó là ai."